Tình Khúc Buồn Em như một nụ hồng Cầu mong chẳng lạnh lùng Em như một ngày mộng Mà ta hằng ngại ngùng Sẽ ru ta nghìn nhớ Một ngày thoáng mây đưa Chuyện tình đã như mơ Em như giọt rượu nồng Dìu ta vào cuộc mộng Em như vạt lụa đào Quyện ta lời thì thào Sẽ qua đi ngày tháng Tình rồi cũng xa xưa Buồn. Cuộc tình ngỡ đã xa xưa Ðã xanh xao tự thuở nào Chợt người đến với tim ta Xoá tan đi một mảnh đời Cuộc tình quí giá mong manh Có chơi vơi ngược dòng đời Nghìn trùng giòng sông có vui Ôi sao người miệt mài Ngày vui nào còn dài Ta ưu phiền từng ngày Vội chôn cuộc tình gầy Chết đi bao lời nói Rừng nào có sa mưa Tình nào sẽ như thơ Sao chưa gặp một lần Mà nghe tình thật gần Xin cho được một lần Gọi tên người thì thầm Có qua đi ngày tháng Trả lại thoáng mây bay Buồn.
Đêm Cuối Cùng Ðêm nay đêm cuối cùng gần nhaụ Lệ buồn rưng rưng, lời hát thương đaụ Nhịp bước bâng khuâng ngoài phố lạnh. Giọt sầu rơi rớt hồn phiêu linh. Nắm tay không rời Cố hé run run môi cườị Lúc chia tay bên trơì tiếc thương. Em ơi đêm cuối cùng gần nhaụ Hẹn rằng một ngày mai nối mộng ban đầụ Em ơi đừng khóc sầu chia lỵ Vì lệ tuôn rơi làm héo xuân thì. Dù đêm sâu như hồn chúng mình Dù quan san cách trở mong manh. Hãy tin một niềm Nỗi nhớ nhung xưa ven tuyền. Sẽ cho ngày về thắm duyên. Em ơi đêm cuối cùng gần nhaụ Sợ rằng một ngày mai giấc mộng không thành.
Em Đã Sai Vì Em Tin Lần đầu anh... nói câu chúng ta không hợp... Vậy mà em... đã vội tin vào điều đó... Và từng ngày cố gắng để anh hiểu được để xứng đáng với anh Vì em tự thấy chưa làm anh vui, để bên cạnh em và yêu mỗi em... Nhưng đó không phải... là lý do anh đổi thay... Hôm nay... em đã được nhìn thấu anh Anh ơi... làm sao em có thể vui... Nhìn anh hạnh phúc bên ai không phải em Là lúc thật khó để em vượt qua... Tự trách ban đầu em đã sai vì em tin... Ngày xưa mình đến với nhau rất hợp nhau Giờ chỉ mình em nói câu em cần anh... Cho cả cuộc đời... ngốc nghếch tin vào một người... Anh từng nói ta không thể tốt hơn nếu đến với nhau Và anh chỉ mong em sẽ tìm ai khác tốt hơn anh bây giờ Nhưng đó không phải... là lý do anh đổi thay Hôm nay... em đã được nhìn thấu anh Anh ơi... làm sao em có thể vui... Nhìn anh hạnh phúc bên ai không phải em Là lúc thật khó để em vượt qua... Tự trách ban đầu em đã sai vì em tin... Ngày xưa mình đến với nhau rất hợp nhau Giờ chỉ mình em nói câu em cần anh... Cho cả cuộc đời... ngốc nghếch tin vào một người... Chuyện tình yêu đôi khi chỉ là chuyện tình của một người Nhìn ai đó hạnh phúc chẳng còn gì tiếc nuối Chuyện tình yêu đôi khi chia tay chỉ là sớm hay muộn... Mình không thể hành gắn…xin đừng nhắc lại chuyện ngày xưa… Hôm nay em đã được nhìn thấu anh Hôm nay... em đã được nhìn thấu anh Anh ơi... làm sao em có thể vui... Nhìn anh hạnh phúc bên ai không phải em Là lúc thật khó để em vượt qua... Tự trách ban đầu em đã sai vì em tin... Tự trách ban đầu... em đã sai... vì em tin...
Lời Tình Viết Vội Bao năm xuôi ngược khắp miền hành quân ngày đêm Gian lao nhưng lòng vẫn nặng tình yêu núi sông Cho nên nhiều khi biết người yêu nhớ Trang thư vài câu làm tin thế thôi Nàng hay trách hờn người tình biên ải Bảo rằng vì ai nỡ đành nhạt phai. Em ơi cho dù súng thù giờ đây lẻ loi Nhưng anh vẫn còn trách nhiệm vì dân dấn thân Nên thư của anh vẫn là thư lính Trong đêm rừng sâu đèn sao sáng soi Vài câu viết vội lời tình chân thành Mong người em yêu thấu hiểu lòng anh. Khi non nước còn giặc thù Em chấp nhận lời nguyện đời trai dâng núi sông Bao nhiêu ái chuyện của lòng Em cố đợi trùng phùng trên vùng quê hương Cho nếu yêu thương còn dang dở Và còn những ngày cách ngăn Em là Tô Thị nhìn bến trông chồng xa ngoài chân mây Cầu mong cho người sử quý lưu danh. Em anh yên lòng an phận người thương chờ mong Mai kia thanh bình trở lại đời vui thắm lên Anh xin vì em đáp đền nhung nhớ Nâng niu hồn em bằng trăng đắm say Cỏ hoa chất đầy thuyền về bến mộng Trên vùng yêu thương kết nụ tầm xuân.
Yêu Mãi Yêu Sợ lắm ánh mắt đó, nếu chỉ là cơn gió qua Sợ lắm những nỗi nhớ, theo từng đêm Sợ một ngày nào đó,con tim yêu thật nhiều Thì khi em rời xa anh, thì nước mắt sẽ ở đây Và nếu em có biết anh đang hy vọng từng phút giây Về tình yêu trong anh đó đã dành cho em Cảm giác trong lòng anh cứ miên man lo sợ, sợ em sẽ không ở lại đây Người yêu hỡi..để cho anh được nắm đôi bàn tay em Đặt vào nơi ấy, niềm tin của anh ( em ) Hãy để cho anh thắp sáng lấy tình yêu trong em Và từ đây anh hứa sẽ luôn bên em ( anh ) Anh sẽ quan tâm em thật nhiều, từng phút giây Anh sẽ chỉ yêu em mà thôi, anh sẽ ko để em rời xa Vì anh biết em cũng yêu anh ( Sẽ không ai định nghĩa được tình yêu, anh rất hạnh phúc khi có em trong đời ...và giây phút này khi em bên cạnh anh, anh cảm thấy như mình có tất cả. Em hãy cảm nhận hết tình yêu của anh...Yêu em
Vẫn Tin Mình Có Nhau Từng ngày nhẹ trôi rất nhanh từ lúc mình vừa quen nhau. Mà giờ anh mới hay...rằng từ lâu đã yêu em rồi.. Ngại ngùng người không nói ra, em chẳng thể nào hay biết. Lập lờ như giấc mơ... chỉ thầm vui lúc anh bên em. Tình yêu anh xây bằng ước vọng, nhẹ nhàng nhưng thật ấm nồng... Và thầm mong có một ngày, em sẽ hiểu được trái tim anh. Chờ mong anh nói một tiếng yêu, ngày và đêm tự hỏi mình... Thật lòng em thấy buồn, vì sao thế anh thật ngu ngơ... Bao ngày qua bên nhau Một chuyện tình vu vơ Không hề vu vơ đâu Anh thật giống chàng khờ Nhưng chàng khờ iu em Yêu mà chẳng nói ra Để rồi khi xa nhau lại thấy nhớ nhau Thôi chào em, anh đi Vậy thì người đi đi Nhưng nhìn em không vui Em chẳng biết làm gì Thôi chờ anh, nghe em Bây giờ khó nói ra, nhưng thật tâm trong em Vẫn tin mình có nhau! ... từng ngày trôi mãi em vẫn chờ anh cho đến khi người trở về... Rồi từ ngày không có anh, em thấy đoạn đường thật xa. Một mình đi dưới mưa, chợt nhận ra vắng anh thật buồn... Tình yêu anh xây bằng ước vọng, nhẹ nhàng nhưng thật ấm nồng... Và thầm mong có một ngày, em sẽ hiểu được trái tim anh. Chờ mong anh nói một tiếng yêu, ngày và đêm tự hỏi mình... Thật lòng em thấy buồn, vì sao thế anh thật ngu ngơ...
Nữa Đêm Ngoài Phố Buồn vào hồn không tên, Thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời Đường phố vắng đêm nao quen một người Mà yêu thương trót trao nhau trọn lời.. Để rồi làm sao quên? Biết tên người quen, biết nẻo đi đường về Và biết có đêm nao ta hẹn hò Để tâm tư những đêm ngủ không yên .. "Nửa đêm lạnh qua tim Giữa đường phố hoa đèn Có người mãi đi tìm, Một người không hẹn đến Mà tiếng bước buồn thêm .." Tiếc thay hoài công thôi Phố đã vắng thưa rồi Biết rằng chẳng duyên thừa Để người không gặp nữa Về nối giấc mơ xưa Ngày buồn dài lê thê Có hôm chợt nghe gió lạnh đâu tìm về Làm rét mướt qua song len vào hồn Làm khô môi biết bao nhiêu lần rồi.. Đời còn nhiều bâng khuâng Có ai vì thương góp nhặt tâm tình này Gửi giúp đến cố nhân mua nụ cười
Dịu Dàng Đến Từng Phút Giây Anh đang cầm trên đôi tay , bông hoa tình yêu lâu nay Nhưng thật không may làm rơi cánh hoa xuống thềm. Khi không còn em bên anh, hương thơm cành hoa mỏng manh Tựa vào cơn gió. Đêm đêm làm sao trốn tránh, nơi đây màn xương long lanh Nghe từng âm thanh giọt sương khẽ rơi buốt lạnh. Xin em cầm đôi tay anh, xin em một lần lắng nghe Lắng nghe tim anh. Dù tim anh nói không nên lời, chỉ biết câm nín rối bời Nhưng sao luôn chờ đợi luôn gọi tên em… Đôi chân thầm lặng anh đi cho dù vẫn biết… Biết mỗi khi gần em,anh dịu dàng đến từng phút giây Nắm tay em thật lâu hôn ngọt ngào bờ mắt em. Kể bao nhiêu chuyện vui nhưng chỉ mong em cười hé môi. Cánh tay anh là nôi nhẹ ru mỗi đêm. Đến khi không gặp em, anh ngỡ như xa một giấc mơ Cố quay lưng ngủ đi nhưng tìm không ra em. Trái tim thêm lẻ loi xin đừng xa anh đừng quá lâu, Hãy cho anh anh nhận ra tình yêu vẫn quanh đây…
Mãi Mãi Một Tình Yêu Đêm từng đêm khi màn sương buông xuống trên thênh thang bao nhiêu nẻo đường, Anh ngồi đây nhớ em nhiều, và thầm mong một ngày rực rỡ tình yêu. Anh chờ em như lúc xưa, như bây giờ và chờ đợi mai sau… Cho dù mưa giông, cho dù nắng cháy, anh vẫn chờ. Những tiếng cười rộn vang khung trời, Rồi lúc dỗi hờn em lặng im không nói Những tháng ngày hồn nhiên nô đùa Tuổi thơ tuyệt vời người ơi ! Chiếc lá vàng nhẹ rơi cung đàn. Những nốt nhạc cho bài ca anh hát. Hát với đời, ngày vui bên người, Để con tim nghe thiết tha. Lòng em trót yêu em lâu rồi Mà chưa dám nói câu yêu người, Sợ tình mong manh xóa nhòa ngày xanh Đành câm nín em đâu hay tình anh. Mùa xuân đến bên em tươi cười Hạn vàng tung nắng mai yêu đời Mùa thu đi qua nói gì cùng em ? Mùa đông đến anh lơ ngơ từng đêm. Ngày xưa đã cho anh hi vọng Một mai em hiểu anh nỗi lòng Cuộc đời cho ta qua nhiều ngày vui Cần chi nói những lời đầu môi… Phải không em ?
Tình Cờ Gặp Lại Nhau Tình cờ gặp lại nhau Dường như lâu lắm rất quen nhau Gặp lại nhau mắt vương niềm đau Gặp lại nhau lúc sắp xa nhau Gặp lại nhau tóc xanh phai màu Khằn thờ nàng đội ai Mà em đội í ...ơ .. trên đầu Nửa thương bến nọ thì thương Nửa sâu bên phía ớ hơi nao Này nàng ơi thấu chăng nôi lòng Hởi người người về đâu Ðường đi ai thấu nỗi sông sâu Hởi người xưa có nhớ gì không Chờ nhau bạc áo chốn xa xăm Ngoảnh nhìn nhau lúc em qua cầu Chờ nhau bạc áo chốn xa xăm Ngoảnh nhìn nhau lúc em qua cầu
Hoa Nở Về Đêm Chuyện từ một đêm cuối nẻo một người ... tiễn một người đi. Đẹp tựa bài thơ nở giữa đêm sương, nở tận tâm hồn. Chuyện một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần. Vì giây phút ấy tôi tình cờ hiểu rằng, tình yêu đẹp nghìn đời là tình yêu khi đơn côi. Vào chuyện từ khi khoác bờ vai một mảnh áo dạ đường khuya, bồi hồi người trai hứa nẻo đêm sâu giấu tình yêu đầu. Vì còn tìm nhau, lối về ngõ hẹp còn chờ in dấu chân anh. Niềm thương mến đó, bây giờ và nghìn đời dù gió lùa dạt dào còn đẹp như khi quen nhau. Ai lớn lên không từng hẹn hò không từng yêu thương, nhưng có mấy người tìm được một tình yêu ngát hương. Đến những người chưa quen, một người ở lại đèn chăn gối mộng, yêu ai anh băng sông dài cho đẹp lòng trai. Một người tìm vui mãi tận phương trời nào, giá lạnh hồn đông. Một người chợt nghe gió giữa mênh mông rót vào trong lòng. Và một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần, vì trong phút ấy tôi tình mình thì thầm, giờ đã gặp được một nụ hoa nở về đêm.............. !
Trăng Tàn Trên Phố Vắng Tôi lại gặp anh Người trai nơi chiến tuyến Súng trên vai bước lê qua đường phố Tôi lại gặp anh Giờ đây nơi quán nhỏ Tuổi 30 mà ngỡ như trẻ thơ Nhớ gì từ ngày anh xa mái trường Nhớ gì từ ngày anh vui lên đường Lối gầy về nhà anh hoa phượng thắm Màu xanh áo người thương Nắng chiều đẹp quê hương Hay nhạc buồn đêm sương Tôi lại gặp anh Trời đêm nay sáng quá Ánh trăng như hé tươi sau ngàn lá Tôi lại gặp anh Đường khuya vui bước nhỏ Kể nhau nghe chuyện cũ bao ngày qua Lối gầy về nhà anh hoa vẫn nở Kỷ niệm từ ngày xưa chưa xóa mờ Ánh đèn vàng ngoài ô vẫn còn đó Bạn anh vẫn còn đây Sống cuộc đời hôm nay Với bọn mình đêm nay Anh sống đời trai giữa núi đồi Tôi viết bài ca xây đời mới Bờ tre quê hương Cây súng anh gìn giữ Tôi hát vang giữa đời để người vui Thôi mình chia tay Cầu mong anh chiến thắng Ánh trăng khuya sắp tàn trên hè phố Thôi mình chia tay Rồi mai đây có về Quà cho tôi anh nhớ chép bài thơ Nắng đẹp của bình minh đang hé chờ Nỗi buồn vui biệt ly chưa xóa mờ Súng thù từ rừng sâu vẫn còn đó Đừng lưu luyến gì đây Thôi bọn mình chia tay Thôi bọn mình chia tay
Giấc Ngủ Cô Đơn Nửa đêm nhớ anh, buồn nghe mưa khóc bên mình Nửa đêm nhớ anh, tủi thân mi khép mong manh Ai ngỡ duyên mình.. bẽ bàng lá thắm xa cành Chim đàn xa tổ tội tình, người chờ người trong lúc tuổi xanh. Gọi anh giữa đêm, sầu thương tay đứt ruột mềm Gọi anh giữa đêm, khổ đau như xé con tim Nghe gió qua thềm, ngỡ ngàng chân bước đi tìm, Nghiêng mình qua cửa im lìm, trời lạnh lùng như gợi buồn thêm. Anh, người bên vĩ tuyến, xin nhớ quay về.. khung trời miền Nam sống trong tình thương Nghe chăng tiếng mưa rơi, như xót thương người.. vùi chôn sắc hương cuộc đời Về đây với nhau, đừng cho duyên thắm phai màu Đã yêu mến nhau, đừng gieo cay đắng cho nhau Anh nhớ đêm nay.. có người em gái thơ ngây, môi hồng nức nở canh dài, bàng hoàng vì trong mộng chờ ai
Huế Xưa Tôi có người em Sông Hương Núi Ngự, Của lũy tre , thôn Vỹ hiền từ. Của Kinh Thành cổ xưa thật xưa. Buổi trưa , em che nón lá, Cá sông Hương liếc nhìn ngẩn ngơ. Lũ chim Quyên ngất ngây từa xa. Tôi sống độc thân , trong căn phố nghèo Bởi trót thương nên nhớ thật nhiều Bởi em là hạnh phúc tình yêu. Ở bên ni qua bên nớ, Cách con sông chuyến đò chẳng xa Nhỏ sang thăm có tôi đợi chờ. Huế ơi! không biết bây chừ Tiếng ca nào vương bên mạng thuyền Có ai chờ ai qua Tràng Tiền Không biết bây chừ Nữ sinh mang nón bài thơ? Để trai xứ Huế mộng mơ. Huế ơi ! ta nhớ muôn đời, Bóng trăng hồ sen trong Hoàng Thành Tiếng chuông từng đêm Thiên Mụ buồn. Ta nhớ muôn đời, Người con gái Huế quá xinh. Tóc mây ngang lưng trữ tình. Non nước Thần Kinh, Quê hương đất lành. Cả trái tim sông núi của mình, Cả linh hồn của dân hùng anh. Bởi đâu gây nên nông nỗi, Cánh chim bay giữa trời lẽ loi. Nhỏ tôi yêu khóc bao giờ nguôi, Tôi đã lạc em trong cơn biến động. Để tháng năm hai đứa lạnh lùng, Để đêm ngày kẻ nhớ ngời mong. Khổ đau cao như mây tím, Phố năm xưa đã buồn buồn hơn, Nhỏ yêu ơi biết đâu mà tìm. Nhỏ yêu ơi... biết đâu mà tìm.../.
Xa Vắng Khi người đã ra đi còn lại tôi, cho từng ngày mà tôi mong nhớ người. Chờ người và hát,hát lên yêu anh mà thôi. Tôi thầm ước mong anh quay về đây.Người yêu đã cất bước ra đi mãi mãi không về suốt kiếp không về,anh quên tôi thật sao? Tình mình nay có thế thôi. Này anh có hay chăng?ngày đêm nhớ thương anh,Một mình tôi lạnh lẽo thức trắng đêm dài. sẽ không quên những ngày tình yêu thật nồng cháy. Mãi mãi yêu mình anh suốt kiếp yêu mình anh Chuyện tình yêu tan rồi vì người ra đi không về Còn lại tôi ngồi đây với những con đường ,khi xưa ta đã đi cùng bao kỷ niệm cũ.Cũng ra đi mãi mãi vĩnh viễn chỉ còn hư vô,này người yêu ơi.
Thư Về Em Gái Thành Đô Nhiều khi tôi muố viết thư thăm em Để kể chuyện rừng xanh Chuyện vui buồn quân ngũ Chuyện quân hành đất đỏ Nhiều đêm dài mưa đổ Nhưng ngại em nhơ tôi chăng Mười năm tôi xa mái trường yêu Mang theo bao hẹn hò Rời tuổi xanh học trò Dù đời còn lắm mộng mơ Dù biết bao giờ tìm về người cũ hoa xưa Giờ đây nghe nói em đang vui say CHiều hoa lệ thành đô Vòng tay ngà đua mở cùng hoa đèn sáng rỡ Dìu em vào giấc ngủ quay cuồng tiếng hát đam mê Hỏi em ai sương gió đường xa vai ba lô nặng đầy Tay súng giữa đêm dài miệt mài tranh đấu vì ai Đừng để cho nhau 1 lời đau xót ngày mai Nhớ đêm nào Đường về nhà em có trăng êm sáng soi lối vào Có đôi mình cùng chung bóng hình chung tiếng hát ấm êm ngày xanh Nhớ câu thề Một lần chia tay có hoa vương cuối chiều nắng hè
Những Đóm Mắt Hỏa Châu Có những đêm dài, anh ngồi nhìn hỏa châu rơi Nghe vùng tâm tư cháy đỏ xoay ngang lưng trời Những đóm mắt hỏa châu bừng lên trong màn tối Như mắt em sáng ngời, theo anh đi ngàn lối Những đêm không ngủ anh ngồi tâm sự cùng hỏa châu rơi.. Dưới ánh châu hồng, anh ngồi gọi thầm tên em Mơ một ngày mai pháo nổ vang trên lối về Những đóm mắt hỏa châu là hoa đăng ngày cưới Khi chiến chinh hết rồi, tương lai ta tìm tới Có nhau trong đời đêm trường không sợ lạc loài yêu thương... Ôi đẹp làm sao, màu hỏa châu Đêm đêm tô son, tô phấn những con đường Ôi những con đường mang nặng đau thương Cho anh nhận diện quê hương giữa đêm đen buồn Bằng những giòng sông chảy xuôi đêm trường Ôi những giòng sông nhẫn nhục đau thương...