Mobi cung cấp gọi km chỉ 19900 trong 7 ngày miễn phí 280 phút nội mạng Cái này ôm đt tâm sự đả lỗ tai nà
Sory ! Nhe Hum nay sh về nhà sớm ở lại chơi sáng mới về ,ko thễ gởi tn trong hộp thư được ,sau cuộc đi chơi suy nghỉ tạm thời ko đi đâu hay nc cùng ai khác ngoài gia đình thui Hhi giao thiệp nhiều mệt lém trả về cách sống ban đầu của sh thui Thành thật lỗi hẹn nhe tuy rằng có số đt òi nhưng ...để đó hén một ngày đẹp trời tự dưng sẽ xh
chùi về thăng 1 giấc tới giờ này mà cái đầu muốn bưng luôn tổng cộng 16 con nhưng cbao cẩn thận số cặp ab mn=48 lô = 9con lô ab mt=46-52 lô=1 con lô còn mb chúc may mắn . hhi chử en cũng mạnh nhỉ ko chừng mb có nghêu-óc gì sắp sửa xuống en òi mà phải lụm thuốc nữa gì nhức đầu we
Thanh LanTên thậtPhạm Thái Thanh LanNgày sinh1 tháng 3 năm 1948 VinhNghề nghiệpCa sĩ, diễn viênThể loại nhạcTình khúc 1954-1975, nhạc trẻ, nhạc tiền chiến, nhạc hải ngoạiVai diễn chú ýTiếng hát học trò, Ván bài lật ngửa Thấm thoắt đã 6 năm kể từ khi Thanh Lan đặt chân lên đất Mỹ với những ngày đầu tiên gặp nhiều sóng gió, đến từ những nguồn dư luận không thuận lợi cho sự có mặt của cô. Tên thật của cô là Phạm Thái Thanh Lan. Cho đến ngày hôm nay, Thanh Lan đã chính thức bước vào làng ca nhạc một cách chuyên nghiệp được 26 năm, nhưng thật ra trước đó cô đã từng có nhiều hoạt động trong lãnh vực này như cộng tác với ban Việt Nhi, sau đó là đoàn Văn Nghệ Nguồn Sống và được mời thu hình nhiều lần trên những chương trình truyền hình. đó là những năm 1967, 1968 khi Sài Gòn mới có những chương trình truyền hình đầu tiên. Nếu coi như là hoạt động có tính cách chuyên nghiệp thì đến năm 1973 mới có thể coi là Thanh Lan chính thức góp mặt trong những phòng trà và vũ trường Sài Gòn trong khi trước đó cô chỉ thu băng nhạc hoặc những chương trình truyền hình ngoài giờ học. Trở lại với Thanh Lan trong thời kỳ đầu tiên, bắt buộc phải nhắc đến những nhạc phẩm lời Pháp do cô trình bày trong thời kỳ phát triển mạnh mẽ của phong trào nhạc trẻ Việt Nam. Cô nữ sinh Marie Curie và sau đó là sinh viên đại học Văn Khoa với nụ cười thật tươi đó đã để lại những cảm tình sâu đậm đối với người nghe qua cách phát âm thật rõ ràng cả hai ngôn ngữ Pháp và Việt như qua nhạc phẩm "Mon amie la Rose" do chính cô soạn lời Việt dưới tựa đề "Nụ Hồng Mong Manh", diễn tả đời một người con gái tựa như một đóa hoa hồng trong nội dung bài thơ của thi hào Ronsard mà cô rất mến mộ. Thanh Lan cho biết đời sống cũng như nghề nghiệp của cô được chia làm 3 giai đoạn rõ rệt là: trước năm 1975, sau năm 1975 khi còn ở Việt Nam và giai đoạn thứ 3 là giai đoạn sống tại hải ngoại từ ngày 28 tháng 12 năm 1993 cho đến nay. đối với cô, giai đoạn trước biến cố tháng 4 năm 1975 là giai đoạn cô cho là đáng sống nhất vì không phải gặp nhiều khó khăn và lo lắng như khi sống tại hải ngoại, nhất là trong vài năm đầu tiên. Sau 6 năm sống bơ vơ tại hải ngoại, Thanh Lan đã vượt qua được nhiều thử thách, từ nỗi cô đơn xa người con gái thân yêu cho đến những người thân trong gia đình cho đến những nguồn dư luận không mấy thuận tiện cho cô, nhưng nhờ lòng yêu thương của khán thính giả khắp nơi, Thanh Lan đã tái tạo cho mình một chỗ đứng và chắc chắn vẫn luôn được coi là một trong những tiêu biểu xứng đáng cho nền ca nhạc Việt Nam.
TÌNH NHƯ BÓNG MÂY Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt Thành phố này xin trả lại cho anh Ngàn thông buồn chiều nay im tiếng Ngôi giáo đường lặng đứng suy tư Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt Đồi núi buồn xin gởi lại cho anh Và con đường mù sương giăng mắc Hai đứa hôm nào lạnh buốt trong tình yêu Rồi mai tôi sẽ xa Tình yêu như bóng mây Tình yêu cơn gió bay hương thời gian phai Rồi mai tôi cố quên Người đi như bóng chim Người đi đâu dễ quên kỷ niệm đau thương Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt Thành phố chiều sương khói buồn riêng em Còn bao điều sao anh không nói Tôi cúi đầu từ giã Đà Lạt ơi...
CON ĐƯỜNG TÌNH TA ĐI Con đường nào ta đi, với bàn chân nhỏ bé Con đường chiều thủ đô, con đường bụi mờ Con đường tuổi măng tre, nắng vàng tươi đẹp đẽ Bóng người dài trên hè, con đường tình ta đi Con đường trời mưa êm, chiếc dù che mầu tím Môi tìm làn môi ngon, nhưng còn thẹn thùng Con đường về ban trưa, tới nhà hay vào lớp Con đường của đôi mình, ôi chuyện tình thư sinh. Thế rồi cuộc đời là những cuộc tình chia xa Đi lạc vào những phía không đường về Đứng ở ngoài đầu rừng, đứng ở đầu con sông Nhớ về con đường cũ mênh mông, mênh mông Hỡi người tình học trò hỡi người tình năm xưa Bóng người từng in dấu trên đường mờ Có thuộc vạn nẻo đường, có ngại ngùng nên quên Nhớ hoài con đường cũ không tên. Con đường mộng hoa xưa, vẫn từng đôi từng lứa Con đường vào mộng mơ, con đường mặn mà Hỡi người tình Văn Khoa, bóng người trên hè phố Lá đổ để đưa đường hỡi người tình Trưng Vương Hỡi người tình Gia Long, hỡi người trong cuộc sống Con đường này xin dâng cho người bình thường Hỡi người tình xa xăm, có buồn ra mà ngắm Con đường thảnh thơi nằm nghe chuyện tình quanh năm...
TRĂM NHỚ NGÀN THƯƠNG Mất em rồi xa em rồi Hoa đã tàn nhụy đã phai Chiều hôm nay trời thanh vắng Em đi về, về với ai Một người đi, một người sầu Nhìn hoa úa buồn về mau Đôi chân mòn tìm dư âm hè phố vắng Lòng còn thương tình còn nồng Mà đêm nhớ ngày chờ mong Bao thu rồi nhìn lá úa rơi ngoài sông Cánh thư này kỷ niệm này Ta đã tìm về với nhau Rồi hôm nay tàn mơ ước anh u sầu Em ở đâu ? Chiều nay mây đen giăng sầu đường về Nhìn hoa rơi não nề, người ơi sao chẳng về Còn mong chi câu thề giận nhau sao em không nói Ra đi không một lời để giá buốt tim tôi Ai ngờ chim trời vỗ cánh tung bay Người đi để nhớ cho đời Làm sao tôi đến bên người Bao giờ mây hồng đưa bước em sang Hay từ đây anh dở dang Tình hỡi chôn vào thiên thu
MÀU KỈ NIỆM Nhớ ngày nào tan trường về chung lối Mắt thuyền sương, nghiêng nón ngất ngây đời Lòng trao lòng cho tình vút lên khơi, Cho ngon màu trìu mến ướt lên môi. áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc, áo nàng xanh anh mến lá sân trường. Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương. Anh pha mực cho vừa màu luyến thương. Ngày hành quân, anh đi về cánh rừng thưa, Thấy sắc hoa tươi nên mơ màu áo năm xưa Kỷ niệm đâu len lén trở về tâm tư, Có mắt ai xanh thắm trong mộng mơ. Hẹn ngày mai khi tan giặc sẽ cùng nhau Góp hết hoa thơm chung tay xây kết mộng đầu Trời thần tiên đôi bướm nhịp nhàng lả lơi, Nương cánh nhau đi xa hơn cả cuộc đời. ôi màu hoa, màu thương nhớ.