Thơ chỉ là...Thơ... THƠ : Anh đã kể cho em nghe về mối tình đầu thật dễ thương của Anh với một người con gái Một mối tình học trò thơ ngây và vụng dại thuở còn cắp sách đến trường...rất đỗi vô tư Tình yêu học trò đẹp như một bài Thơ nhưng cũng như bao mối tình học trò...nửa chừng tan vỡ Anh không nói...nhưng chắc người xưa đã lên xe hoa...yên phận bên chồng con rồi... nhưng Anh tới giờ thì...vẫn sống đơn côi (chắc có lẽ...Anh chưa quên người xưa được...) Sao Anh lại kể cho em nghe mối tình ngày trước với ánh mắt bâng khuâng -với giọng nói nghẹn ngào? chắc là Anh còn yêu người ta lắm hay sao? (Em cười đồng tình...nhưng rưng rưng nước mắt...) Anh đừng khen tóc em dài...khen đôi mắt em rất đẹp có phải vì ...em rất giống...người xưa? ...Người xưa có nói gì sai...chắc Anh cũng bỏ qua? chứ không phải như với em-anh trút lời hờn giận? Anh đâu cần quan tâm đến điều em giận dỗi Anh đâu cần biết vì sao khi nước mắt em rơi... cho đến khi Anh nguôi cơn giận dữ rồi Anh lại dỗ dành...sao em nghe đắng chát... ......... Tình Yêu thứ hai -nên lời Yêu tẻ nhạt Em rất buồn khi là kẻ đến sau Em có buồn thì cũng có sai đâu vì em biết...Anh còn Yêu Người Ta nhiều lắm... ____________Chim QUYÊN lẻ Bạn___________
Thơ chỉ là...Thơ... THƠ: Mình không gặp nhau vào một mùa mưa để Tình chúng ta trở thành lãng mạn Để mình được đi bên nhau trong màn mưa mờ nhạt Hay đứng cạnh nhau-trú mưa dưới tàn lá me xanh Vì mình không quen nhau là mùa mưa...phải không anh? để em được nhớ thương anh...dù chỉ là một thoáng... nước mắt sẽ nhạt nhòa rơi xuống môi em mằn mặn Em vẫn cố tình đổ lỗi cho mưa... Tại mình yêu nhau không vào mùa mưa nên hai đứa đâu có nhiều kỷ niệm Nên khi xa nhau-chỉ có hoàng hôn tím làm nhân chứng cho mình ...những ngày thương yêu xưa xa nhau rồi-em đi một mình trong mưa mới tiếc nuối khi xưa không chung bước đi trong mưa nên mình đâu có biết cái lạnh của mưa-làm mình yêu nhau hơn- Kỷ niệm ngày xưa không có-nên mình không thấy buồn khi bất ngờ Trời đang mưa - chợt nắng ...một câu Thơ-em đọc-mà nghe lòng trống vắng xa anh rồi...em mới nuối tiếc làm sao... " ...Trời chợt mưa-chợt nắng chẳng vì đâu... nhưng sao đi mà chẳng bảo gì nhau? Để em gọi...tiếng Thơ buồn...vọng lại..." ....................... Buồn làm sao...khi mình đã xa nhau...mãi mãi... _________________Chim QUYÊN lẻ Bạn______________
Chỉ chừng đó thôi https://mp3.zing.vn/bai-hat/Chi-Chung-Do-Thoi-Vu-Khanh/ZW7870OE.html _______________Vũ Khanh____________ Chỉ chừng một năm trôi Là quên lời trăn trối Ai nuối thương tình đôi Chỉ chừng một năm thôi Chỉ cần một năm qua Là phai mờ hương cũ Hoa úa trong lòng ta Chỉ cần một năm xa... Khi xưa em gầy gò Đi ngang qua nhà thờ Trông như con mèo khờ Chờ bàn tay nâng đỡ Ta yêu em tình cờ Như cơn mưa đầu mùa Rơi trên sân cỏ già Làm rụng rơi cánh hoa. Chỉ cần một cơn mưa Là vai gầy thêm nữa Cho ướt môi, mềm da Chỉ cần giọt mưa sa Chỉ chờ một cơn mưa Để không ngờ chi nữa Đi dưới mưa hồng nghe Giọt nhẹ vào tim ta. Ta yêu em mù lòa Như A-đam ngù ngờ Yêu E-va khù khờ Cuộc tình trinh tiết đó Nhưng thiên tai còn chờ Đôi uyên ương vật vờ Chia nhau xong tội đồ Đầy đọa lâu mới tha... Chỉ một chiều lê thê Ngồi co mình trên ghế Nghe mất đi tuổi thơ Chỉ một chiều bơ vơ Chỉ là chuyện đong đưa Đời luôn là cơn gió Thay áo cho tình ta Chỉ là chuyện thiên thu. Tưởng chừng nghìn năm sau Chẳng ai còn yêu nhau Nào ngỡ đâu tình yêu Giăng bẫy nhau còn nhiều Nghe lòng còn khô ráo Nghe chừng còn khát khao Nên gục đầu rất lâu Xưng tội cả kiếp sau. Cả triệu người yêu nhau Còn ai là không thấu ? Len giữa u tình sâu Một vài giọt ơn nhau Tia sáng Thiên Đường cao Rọi vào ngục tim nhau... BÀI THƠ CÒN LẠI ______________________Hoàng Anh Tuấn Bước rất nhẹ như mây mềm dưới gót E nắng buồn làm rối tóc mưa ngâu Em tìm anh nước uốn nhịp ven cầu Năm tháng cũ rợn tình xưa tỉnh thức Em vẫn bé, anh vẫn còn ngây ngất Màu áo hường còn gợn sóng âm thanh Mắt thuyền qua nên nón vẫn nghiêng vành Chân cuống quýt nên guốc dòn gõ cửa Anh mở vội cả nghìn lần hớn hở Cho hồn nhiên, mắc cở với hoài nghi Em cúi đầu và lặng lẽ bước đi Từ hôm ấy cửa nhà anh bỏ ngỏ Bước rất nhẹ như hường qua sắc đỏ Như màu trời len lén bước vào xanh Như thời gian vò nát lá thư tình Bước rất nhẹ như vẫn còn đứng lại Bước rất nhẹ như mùa Thu con gái Như bàn tay khẽ hái tiếng đàn tranh Như chưa lần nào em nói: yêu anh Như mãi mãi anh còn nguyên thương nhớ Bước nhè nhẹ như bóp mềm hơi thở Như ngập ngừng chưa nỡ xé chiêm bao Em có về ăn cưới những vì sao Để chân bước trên giòng sông loáng bạc Ở một chỗ tưởng chừng như đi lạc Yêu một người mà cảm thấy mênh mông Em đi ngang nhịp bước có lạnh lùng Mà sao vẫn y nguyên bài thơ cũ? Vẫn lặng lẽ để anh nghe vừa đủ Vẫn thờ ơ cho rủ hết màn the Vẫn mỉm cười rồi vẫn lấy tay che Cho cặp mắt bỗng nhiên mười sáu tuổi Tay vụng quá nên thư không viết nổi Mực trong bình như cẩm thạch ngẩn ngơ Giấy trắng tinh đem bóc nhẹ từng tờ Tầu bay giấy ngượng ngùng bay ra cửa! Em nguyên vẹn là bài thơ bé nhỏ Anh còn nguyên là một kẻ yêu em Em đi ngang xin ráng bước cho êm Đừng đánh thức thời gian đang ngủ kỹ Đừng đẹp quá để anh đừng rối chỉ Lấy gì đây khâu vá lại tình xưa? Có đi ngang xin chọn lúc bất ngờ Đừng nói trước để anh buồn vơ vẩn Có đi ngang xin em đừng đánh phấn Tóc buông rèm lùa tuổi thích ô mai Mắt vương tơ của những phút học bài Tay kheo khéo khi đánh chuyền với bạn Em giấu đi những nỗi lòng vỡ rạn Anh cũng thề giấu hết gió mưa đi Bao nhiêu ánh đèn rũ rượi tái tê Những ngõ vắng, tối tăm anh giấu hết.
THƠ : NỬA VỜI ___________Nghiêm Huyền Vũ__________ Vòng tay em nửa vời Xiết tình anh không chặt Ánh mắt em nửa vời Nói không tròn đằm thắm Nụ hôn em nửa vời Như chạm vào trái đắng Tình yêu em nửa vời Nửa như là gánh nặng... Em ơi đường xa lắm Mái chèo em nửa vời Buồm em căng một nửa Biết bao giờ xa khơi... _____________Một Thời Đã Xa_______ HÌNH NHƯ Chẳng biết phải nói gì khi anh nói "Hình như ..." Hình như anh không còn yêu em như ngày đầu gặp gỡ? Anh cứ hình như những điều anh ngỡ Còn em ... lặng im không đáp nổi một lời Có là gì Niềm tin bị bẻ đôi Dù câu nói có vẻ không chắc chắn Tơ yêu thương dệt trong thầm lặng Ai đo nỗi sầu lắng trong tiếng cười vui Ngày hôm qua Nắng không còn tươi Không có nghĩa nhạt màu xanh hy vọng Ngày hôm qua Đêm. Mưa trằn trọc Không có nghĩa là không ai khóc trong đêm Những ngôn từ không còn dịu êm Mái tóc mềm không còn ai nhẹ vuốt Vậy mà, em có "hình như" đâu Dù chỉ là an ủi chính mình một chút... cũng không Một phút yêu thương chợt hoá hư không Một giây nhung nhớ biến thành ảo vọng Anh giết chết một niềm tin đang sống Bằng dạ nghi ngờ cùng tâm trí bất an Anh sợ ư ... một sự thật phũ phàng Sao không nghĩ .. Có những điều chắc chắn còn phũ phàng nhiều hơn thế Ừ, có bao giờ anh thử "hình như" đâu chứ Để nhận ra sự nhầm lẫn riêng mình Em không biết Bản thân mình có chờ nổi một niềm tin Được vực sống sau những điều "hình như" ấy Có chắc chắn vết thương thôi không còn sưng tấy? Hay lại "hình như...hình như"... đến đau lòng... (Sưu tầm)
Riêng một góc trời https://mp3.zing.vn/bai-hat/Rieng-Mot-Goc-Troi-Tuan-Ngoc/ZW60F6ZI.html _______________Tiếng Hát TUẤN NGỌC _______________ Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên giòng suối mơ Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng ai Vòng tay biếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mi cay, nay còn đâu Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa Khi mùa đông về theo cánh chim bay Là chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, người ơi Một mai em nhé, có nghe Thu về, trên hàng lá khô Ngàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ, em về lối xưa Hạ còn nắng ấm, thấy lòng sao buốt giá Gọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau MƠ VỀ EM Ở PHÍA KHÔNG EM Anh vẫn biết em đã chẳng của anh Của ai đó có lẽ anh không biết Nhưng trái tim anh vẫn hoài tha thiết Cảm nhận cùng em vị đắng của tình yêu... Em cũng đau vì thiếu vắng người yêu Anh cũng đau, đau vì yêu lạc lối Trong trái tim có chi mà mang tội Mang tội yêu người, người không riêng ta Em đừng khuyên anh tìm giấc mơ hoa Với ai đó bằng tình yêu họ có Em đã hiểu tình yêu là kẹo nhỏ Tan dần rồi, có dễ ngọt thơm hơn? Trong tủi buồn hay tha thiết, cô đơn Anh vẫn mãi có đâu hờn có trách Chuyện tình yêu muôn đời trong trang sách Chỉ đẹp khi tình dang dở mà thôi... Anh làm thơ giãi bày những chơi vơi Anh làm thơ để che đầy khoảng trống Nhưng chiếc thuyền mơ gặp cơn biến động Chở những mong manh theo sóng tan nhanh Cũng có những lần anh bắt gặp hạt mưa long lanh Như giọt nước mắt trong ngần em nhỏ xuống Giọt nước nước mắt sẽ vơi đi phiền muộn Nhưng em ơi anh nào có được để phai đi... Dù em bướng bỉnh, nông nổi điều chi Nhưng đó là lời lẽ trái tim em mách bảo Đối với anh chàng trai cao ngạo Gục ngã thật lòng khi đối diện cùng em Mong em sẽ gặp được những dịu êm Và em sẽ là nàng tiên hạnh phúc Dù dòng đời bến trong bến đục Anh mãi mơ về em...ở phía không em. Sưu tầm
Bên Em Là Biển Rộng - Thu Phương Tình ơi sao đi mãi nên sông dài mênh mông Bàn tay ôm nỗi nhớ xôn xao biển rộng Vì em mất anh mất anh Mùa xuân đã qua rất nhanh Còn chăng nỗi đau nỗi đau tuổi xanh Tình anh như cơn lũ cuốn đôi bờ mưa giông Tình em như sông vắng trong xanh phẳng lặng Mùa thu đã qua đã qua Mùa đông đã sang đã sang Tình đã ra đi vội vàng Khi anh xa em, sóng thôi không xô bờ Khi em xa anh, đá bơ vơ Con sông lang thang đã khô nơi đầu nguồn Bên em bên em, biển đã chết
Xin Lỗi Tình Yêu Đàm Vĩnh Hưng Anh nói sẽ đưa em đi suốt cuộc đời Mà sao không đưa được đoạn đường em đi Anh nói sẽ ôm em khi gió Đông về Mà giờ đây một mình em đứng trong mưa Anh nhớ lần đầu tiên trông thấy nụ cười Mà em trao cho người lạc đường yêu đương Anh biết từ đây anh sẽ dối em Dù con tim thật lòng với người anh yêu Tình yêu hỡi ngàn lần xin tha thứ Xin lỗi em ngàn lời xin lỗi em Xin em quên đi những lời yêu Anh đã trao cho em trong tận đáy lòng Mưa ướt vai em hay nước mắt em Anh muốn ôm em lau hết ưu phiền Xin hãy quên đi một giấc mơ buồn Xin hãy quên anh một kẻ đa tình Chìm trong say đắm lạc lối yêu đương Anh nhớ lần đầu tiên trông thấy nụ cười Mà em trao cho người lạc đường yêu đương Anh biết từ đây anh sẽ dối em Dù con tim thật lòng với người anh yêu
Thơ chỉ là...Thơ... THƠ : Đâu có phải là mình không yêu nhau đâu... Đối diện cùng nhau mỗi ngày-mỗi tối Em và Anh cùng nghe được của nhau tiếng thở tiếng nhịp con tim đập rộn rã...lời Yêu Thương Vắng xa một ngày...trong dạ tơ vương nhớ nhau lắm...Anh ơi...có phải? Mà sao lời Yêu vẫn nhiều ngần ngại vẫn chưa trao cho nhau...chẳng dám mở lời để ngày lại -ngày qua...mình héo hắt nụ cười... vì cứ mãi đổi trao với nhau những lời hỏi thăm nhạt nhẽo nhưng thật ra hoa Tình yêu tàn héo chẳng phải do Anh-do Em hay do tại Ông Trời ...mà là do tại nơi mình...nhút nhát quá đấy thôi... ______________Chim QUYÊN lẻ Bạn______________
Thơ chỉ là...Thơ... THƠ : Đến muôn đời-Thơ vẫn là Thơ vẫn là những nhịp Tim...bối rối... Vẫn là những phút giây chờ đợi Tưởng tượng thôi...vì là Thơ mà... Đến mãi mãi-Thơ vẫn là Thơ Dẫu lời Thơ là ngày khắc khoải tháng nhớ mong và năm đợi chờ Buồn đến não lòng...thì Thơ vẫn là Thơ Có những lúc mình đọc Thơ nhau Nghe bồi hồi...xúc động làm sao... Lời của Thơ hay lời người nói gieo trong nhau...cảm xúc ngọt ngào... Nhưng giật mình...chỉ là Thơ thôi người trong Thơ-không có thật rồi Lời trong Thơ là lời giả dối chỉ trao cho nhau trong Thơ ...mà thôi Tình trong Thơ là Tình lãng mạn người trong Thơ...không có bao giờ những lời Yêu chỉ là trong Mơ Vì...muôn đời...Thơ vẫn là Thơ... ___________Chim QUYÊN lẻ Bạn______________
Có anh em vẫn cô đơn quá! Bên nhau mà như vẫn một mình... [YOUTUBE]U_a0RY-G30Y[/YOUTUBE]Cafe Một Mình Phương Thảo & Ngọc Lễ
THƠ : KHI NÀO THẤY.... ____________________XUÂN HOÀNG________________ Khi nào thấy trên đường đời mệt mỏi Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông Em hãy đến tìm tôi nên bến đợi Tán đa tôi bóng mát vốn quen đường Khi nào thấy, đời buồn gặm nhấm, Cần một lời tiếp sức để đi xa Em hãy đến tìm tôi nơi bãi vắng: Biển tôi chờ, con sóng mãi ngân nga. Khi nào đó trong lòng mang thương tích: (Những vết thương vô ý tự gây nên) Em hãy tìm tôi chiều tĩnh mịch, Tôi xin làm con suối tắm cho em. Nếu cần nữa tôi là hồ trên núi, Trong hoang vu, im lặng ngắm mây trời. Em hãy đến, chim thiên nga, cánh mỏi Đậu yên lành trên mặt hồ tôi. __________________Một Thời Đã Xa_______ CHIỀU TRÊN BIỂN VẮNG Ta lẳng lặng đứng nhìn chiều biển vắng Gió vô tình se thắt trái tim côi Sóng lả lơi nô đùa trên cát trắng Chợt thấy lòng, Ta nhớ lắm người ơi!... Chớm bước đi, sao lòng nghe buốt nhói Ngước mắt nhìn, biển vắng bóng chiều rơi Gió hắt hiu chạnh lòng buồn vời vợi Lẻ loi Ta lạc lõng giữa biển trời! Đứng lặng im nhìn nghìn con sóng vỗ Cánh buồm ai cô độc giữa trùng dương Đi về đâu giữa biển chiều muôn hướng Hay như Ta đời lạc lối muôn phương! Chiều biển vắng ôi! buồn cô độc quá Người phương xa có chút nhớ về Ta Hay tất cả lòng người đà bôi xóa Như dấu chân trên cát đã nhạt nhòa?! Sưu tầm
Thu Tình ________________Nhược Thu Thu tỉnh đâu mà em bảo say Thu đi ta lạc tận phương này Hình như ai đó chờ thu đến Mặc áo vàng thay lá úa bay.. Ta với em dù mộng rất xa Nghe chừng như mới gặp hôm qua Đêm kia trăng chết bờ sông vắng Ta chết chìm trong nỗi thiết tha. Thu chửa muốn về sao cứ mong Làm heo may cuộn nhẹ trong lòng Nếu em dệt áo chờ thu đến Mây sẽ phơi buồn trong nắng trong Thu muộn, có người gọi ới ơi Hồn thu trăn trở nghẹn bao lời Kìa thu đang đến thu đang đến Nhưng sợ hè chưa kịp gót dời Thôi nhé lối về sao vẩn vơ Hồn thu khe khẽ rót trong mơ Ai cho dăm lá thu vừa úa Để dệt đời nhau chút mộng hờ.. Đành Xa Nhau Thôi _______________________Lã Thế Phong Tôi không thể cho em khung trời rộng Để em bay thoả chí kiếp phiêu bồng Bởi đời tôi định mệnh cứ xoay vòng Lay hoay mãi cũng lối cùng ngõ hẹp Tôi vẫn biết em ươm nhiều mộng đẹp Như hoa xuân hương ngát giữa trời chiều Bóng cây tôi gom lại chẳng có nhiều Sao che được dáng em hờn trong nắng Chắc em hiểu vì sao tôi im lặng Thế giới ta đâu nối được bằng lời Đại lộ em đi tràn ngập những tiếng cười Con hẻm nhỏ tôi về trong hoang phế Đành xa nhau thôi, dù rằng không dễ Trả lại em những ngày tháng chưa buồn Và cho tôi chút yên tĩnh trong hồn Khi nhắm mắt cõi lòng còn thanh thản
Khúc thụy du _____________________Tuấn Ngọc____________________ Hãy nói về cuộc đời khi tôi không còn nữa Sẽ lấy được những gì về bên kia thế giới Ngoài trống vắng mà thôi Thụy ơi và tình ơi Như loài chim bói cá trên cọc nhọn trăm năm Tôi tìm đời đánh mất trong vũng nước cuộc đời Trong vũng nước cuộc đời Thụy ơi và tình ơi Đừng bao giờ anh hỏi Vì sao ta yêu nhau Vì sao môi anh nóng Vì sao tay em lạnh Vì sao chân anh run Vì sao chân không vững Vì sao và vì sao Hãy nói về cuộc đời Tình yêu như lưỡi dao Tình yêu như mũi nhọn Êm ái và ngọt ngào Cắt đứt cuộc tình đầu Thụy bây giờ về đâu Thụy bây giờ về đâu Anh là chim bói cá Em là bóng trăng ngà Chỉ cách một mặt hồ Mà muôn trùng chia xa Em đâu biết Em đâu biết chân trời xao xác gió Lối xưa về mắc nợ một màu mây. Lời bằng lăng thảng thốt đâu đây Nghe lặng lẽ hoàng hôn về ngõ vắng. Em đâu biết chân trời xao xác nắng Màu mắt em hay mắt lá xa xôi. Em ra đi giữa mùa gió nổi Bóng anh về theo bóng nắng chơi vơi. Em đâu biết anh giờ xao xác nhớ Nhớ một người, người ấy mãi rời xa. Hoa hồng trắng rơi vào miền kí ức Đêm lại ngày đối diện với thời gian. Em không biết và anh không biết Biết làm gì cho nỗi nhớ dài thêm... Sưu tầm
THƠ : HỌC QUÊN ĐỂ NHỚ ______________Đặng Vương Hưng_______________ Học quên để nhớ cho nhiều Học hờn giận để cưng chiều đấy thôi Học lẻ loi để có đôi Học ghen là để cho người thêm yêu Em thì xa vắng bao nhiêu Tôi đành học cách nói điều vu vơ Học sắc sảo để dại khờ Học già dặn để ngây thơ thuở nào Tôi giờ còn lại chiêm bao Cõi trần tục để thanh tao kiếp người Mải mê học khóc cho cười Quên hờ hững để cùng người đam mê… ________________________________Một Thời Đã Xa Về bài thơ cuộc đời Đừng nhắc nữa em ơi Lỗi lầm thời quá khứ Ngôi sao bùng đốm lửa Đâu còn nữa màu xanh. Con chim nhỏ chuyền cành Cũng bay theo tiếng hát Tìm một chiều giá buốt Hoa sặc sỡ lo âu. Dòng sông trôi về đâu Nói làm chi cho khổ Tình yêu con thuyền nhỏ Buồm trôi nơi xa khơi. Gặp gỡ, rồi chia phôi Yêu thương rồi oán trách Bây giờ đã xa cách Nhắc lại mà làm chi. Thời gian mãi trôi đi Buồn vui thành kỷ niệm Bài thơ là câu chuyện Của ban đầu tình yêu. Sưu tầm
Tình ơi xin ngủ Yên _____________________Đàm Vĩnh Hưng____________________ Nếu biết trước em không hề hối tiếc Anh nơi đây sẽ không mong chờ Bao yêu thương đam mê cũng sẽ rời xa Có những lúc anh nghe dòng nước mắt Đang trôi theo những bước chân người Con tim yêu đương ơi ra đi thật sao Em đâu hay tim anh chỉ có em Anh ngu ngơ ôm lấy những giấc mơ Em ra đi mang theo bao khát khao Còn gì cho nhau Mai rời xa tình còn nghe xót xa Mai rời xa đường mình ta với ta Mai rời xa đời bình yên vắng em Anh sẽ hoài cô đơn hỡi em Khóc đi con tim dại khờ tình yêu sẽ qua Thôi tình ơi xin ngủ yên Giấc mơ êm đềm Tôi đi tìm Một Nửa của riêng tôi __Puskin__ Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Nhưng tìm mãi đến bây giờ chẳng thấy Nửa của tôi ơi, em là ai vậy Sao để tôi tìm tìm mãi tên em? Chiều dần buông thành phố vào đêm Ngọn cỏ hàng cây từng đôi ríu rít Họ may mắn hơn tôi hay họ không cần biết Nửa của mình hay nửa của ai kia? Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Và có thể suốt đời không tìm thấy Không có em tôi đành sống vậy Không lấy nửa của ai làm nửa của riêng mình Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một Nên đôi lúc tưởng như mình đã gặp Nửa của mình nhưng nào của mình đâu Không phải của mình chẳng phải nửa của nhau Thì thượng đế ơi đừng bắt tôi lầm tưởng Bởi tôi biết khổ đau hay sung sướng Là đúng sai khi tìm nửa của mình Tôi tìm em, tôi đã đi tìm Và vẫn biết trên đời này đâu đó Em cũng đi tìm... tìm tôi như vậy Chỉ có điều mình chưa nhận ra nhau...
VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI __________Tiếng Hát Đức Huy_____________ Không đề Em chỉ hiểu những gì anh từng nói Còn những gì anh giấu ở trong tim Em không hiểu bởi tim anh sâu quá Nên tình ta như một cuộc trốn tìm Em không hiểu hay vì anh khó hiểu Hay vì mưa để nước mặn quá nhiều Em dè dặt bên ấy bờ khoảng cách Sợ vô tình anh để lạnh lời yêu Hay vì ngày tháng quá mênh mông Anh bé nhỏ như một ngày chủ nhật Anh định nói rồi chợt quên đi mất Để ngày buồn vẫn ở cuối tuần sau Anh sẽ chẳng bao giờ nói yêu em Bởi lời ấy không phải lời thề độc Có nhiều kẻ phụ tình nhưng vẫn sống Cho anh yêu trong thầm lặng muôn đời Em đừng hiểu thôi thì em đừng hiểu Cứ u buồn cho anh thấy mình vui Em cứ ở bên kia bờ khoảng cách Để bên này anh chỉ nhớ em thôi! ... Chỉ bởi vì Anh đã Yêu mà không chịu nói Thì trách em...Anh trách làm sao đây? ...Để khi Tình đã vuột khỏi tầm tay... thì Anh với Em ai là người có lỗi? Trong Tình Yêu ai là Người Phải Nói? Không lẽ em chủ động nói sao Anh? cho dù Tình như sợi nắng mong manh sẽ lịm tắt theo hoàng hôn màu tím... Em đã và vẫn sẽ chờ dù trong tuyệt vọng Anh phải là Người chủ động nói lời Yêu Lòng em ra sao thì...Anh đã hiểu nhiều Sao không nói...để em chờ lâu như thế? Anh là con trai...phải nói khi có thể... (...Dẫu biết em sẽ chối từ...thì cũng có sao đâu...) Yêu mà để trong lòng rồi than trách đớn đau... Khoảng cách ai tạo ra... ai là người có lỗi... Là con gái...tất nhiên không thể nói... Dẫu em sẽ Yêu...trong thầm lặng...trọn đời... nhưng mai sau tình tan vỡ đôi nơi... thì...chắc chắn là tại Anh ...đó nhé... (Sưu tầm)
Hãy Buông Tay Em - Thanh Ngọc Cứ mãi giận hờn, niềm tin đâu anh Cứ mãi mỏi mệt, buồn phiền chi nữa Chẳng biết ngọt bùi ngày xưa nay đâu Chỉ thấy lòng đầy nỗi đau nghẹn ngào. Tiếc những nụ cười chẳng còn vui tươi Nước mắt ngậm ngùi một mình em khóc Nếu chẳng còn gì thì buông cánh tay Cho em phía trước một mình bước đi. Nếu không là hẹn ước, em đã chẳng mơ thật nhiều Nếu không là của nhau, em đã chẳng đau vì anh Nếu như lời anh hứa, em đã chẳng thêm vô vọng Và những nỗi đau ngày hôm qua đến khi nào nguôi? Muốn đi tìm một nơi để được ngủ trong yên bình Muốn đi tìm một nơi để ngồi khóc cho sầu vơi Để em được mạnh mẽ đi về phía xa con đường Tìm hạnh phúc cho người con gái đã đánh mất đâu tiếng cười.
Cố Quên - Khởi My Cố quên đi 1 hình bóng.. dẫu đôi tay vẫn không thể buông cố quên đi 1 lời nói dù cho con tim thét gào phải xa nhau thôi đừng tiếc, để cho nhau mỗi con đường riêng hãy thứ tha bao lầm lỗi giờ đây không ai giữ được... tiếng yêu lúc đầu thời gian cứ trôi khi người đi quá vội quặng đau thắt tim này khi người trao đắng cay màn đêm khẽ lay, niềm đau lắp đầy sao.. xa quá 1 vòng tay hạnh phúc có không? tự e hỏi lòng đã trao hết hi vọng cho người, anh biết không? giờ em mới hay, chỉ mình em tổn thương đau lắm khi trót yêu 1 người..... Cố quên đi 1 hình bóng.. dẫu đôi tay vẫn không thể buông cố quên đi 1 lời nói dù cho con tim thét gào phải xa nhau thôi đừng tiếc, để cho nhau mỗi con đường riêng hãy thứ tha bao lầm lỗi giờ đây không ai giữ được... tiếng yêu lúc đầu và cuối cùng em cũng không thể kéo anh về phía em, làm sao để cho mắt em không nhìn thấy, tai em không thể nghe, và con tim em không phải đau thêm 1 lần nữa... [cố quên cố quên em đi ngày qua con tim anh càng đau thêm hãy cho anh 1 vòng tay bờ vai rồi ta sẽ lại như lúc xưa anh vẫn bên em từng đêm và cùng nhau sẻ chia nhau bao buồn vui, đừng quên anh người ơi... đừng cố quên anh] hạnh phúc có không? tự e hỏi lòng đã trao hết hi vọng cho người, anh biết không? giờ em mới hay, chỉ mình em tổn thương đau lắm khi trót yêu 1 người..... Cố quên đi 1 hình bóng.. dẫu đôi tay vẫn không thể buông cố quên đi 1 lời nói dù cho con tim thét gào phải xa nhau thôi đừng tiếc, để cho nhau mỗi con đường riêng hãy thứ tha bao lầm lỗi giờ đây không ai giữ được... tiếng yêu lúc đầu....
Thơ chỉ là...Thơ... THƠ : Đến bây giờ thì tôi đã hiểu Tình yêu của tôi trao đã nhầm người những lời Yêu Thương chỉ là giả dối thôi vậy mà tôi lại ngỡ là tình Yêu người ...say đắm Người đã nói rằng người Yêu tôi nhiều lắm chẳng bao giờ người quên được tôi đâu những ngày xa nhau-lòng canh cánh nỗi đau người mới biết người Yêu tôi tha thiết Buổi chia tay -lòng ngập tràn lưu luyến hẹn một ngày-sẽ chung bước cùng tôi trong ngày vui xum họp lứa đôi ...Áo cưới đỏ - hoa cầm tay màu trắng Tôi sẽ là một cô dâu xinh xắn Bên cạnh Anh -chú rễ dễ thương Tay trong tay -mình đi hết con đường Đầy hoa đẹp-mang tên Hạnh Phúc ........... Nhưng ước mơ bỗng vỡ tan phút chốc Anh bây giờ là Anh của người ta... Cũng đám cưới rộn ràng-cũng rước dâu xe hoa Nhưng em không là cô dâu dễ thương bên chú rễ ...Em đến trước nhưng đã thành ...quá trể Trể chuyến xe hoa-trể chuyến đò Tình Nên suốt đời em sẽ ôm ấp bóng hình của người ấy -trong Tim-rạn vỡ... Bà Nguyệt-Ông Tơ ơi sao lại nỡ Se duyên con-Se lộn mối rồi Nên đường Tình Duyên đi mãi...chẳng đến nơi... ___________Chim QUYÊN lẻ Bạn______________
Thơ chỉ là...Thơ... THƠ : Anh đã đến - nhưng sao không ở lại? Em đã chừa cho Anh một góc ở trong Tim Rất dịu dàng những nhịp đập êm đềm ...ru nhau vào giấc mơ Tình Ái. Em với Anh như hình với bóng Anh là máu trong trái tim em là không khí - là hơi thở dịu êm ...Anh có biết...là em cần Anh lắm? Nếu vắng Anh-chuỗi ngày Buồn giá lạnh thời gian chỉ là những ngày tháng cô đơn Đời sẽ buồn như chỉ có hoàng hôn và héo hắt như cây xanh thiếu nước ...Tưởng Anh và em sẽ Yêu nhau mãi mãi kỷ niệm những ngày đầu...muôn thở ...khó quên ai ngờ...trong trái Tim Anh có hình bóng khác tên ...để em vỡ mộng...lâu đài Tình Ái Ôi...lần đầu Yêu là lần đầu khờ dại... _______________Chim QUYÊN lẻ Bạn_____________