ST thơ đọc cho đở bùn .. Em không phải nhà thơ Anh chẳng là thi sĩ Đến với nhau như tri kỷ của cuộc đời Em không phải sóng ngoài khơi Anh không phải là biển lớn Hòa vào nhau nuôi lớn một chuyện tình Em không phải bầu trời xinh Anh chẳng là mây xanh thẳm Nhưng không thể thiếu nhau luôn tìm nhau chìm đắm Em không phải là anh Anh chẳng phải là em Yêu bao nhiêu vẫn cảm thấy như mới buổi ban đầu... Chúng ta là của nhau Mặc nhân thế có bao lâu Ta đi bên nhau dù tóc bạc ở trên đầu Tay vẫn nắm chặt Tan vết sầu năm tháng... Ta không là trăm năm
Thơ ST đọc cho đở chán.. Trăng gió mơ màng với nước non Mảnh tình nho nhỏ bé con con Đã lỡ gieo rồi sao lấy lại Thuận mùa xanh lá chẳng héo hon Nhớ đếm đã dư sao lòng thiếu Thương thừa chưa vẹn trái tim son Đã trao ,trao hết không toan tính Cớ sao trong dạ ...vẫn hằng còn?