Trả Lại Em Trả lại anh đêm dài chung đôi bóng dưới trăng sao Trả lại anh con đường im bóng mát của ngày nao. Trả lại em ánh đèn công viên đó dưới mưa bay, những đêm Chúa Nhật nghe phố phường khua gót giầy Trả lại anh ân tình xa xưa đó dưới trăng sao, Trả lại anh đôi vòng tay âu yếm nụ cười trao. Trả lại em kỷ niệm yêu thương đó sống bên nhau, đến nay trở thành xa cách rồi còn đâu.
Nhạt Nắng Tôi thương miền quê nhớ hoàng hôn trên đất xưa, nghe tiếng tiêu mơ màng chiều hè. Tôi yêu người xưa áo nâu hương duyên thật thà, đời mặn nồng hồng lên đôi má. ***Nhưng thôi giờ đây nắng tàn phai trên khóm tre, bao áng mây bên trời mịt mờ. Thương ai nhạt môi mắt sâu lắng như đêm dài, đời cần lao khoác lên mình trai. Hoàng hôn phai nắng, chân trời xa vắng, còn đâu tiếng tiêu buồn. Chiều tà mênh mang ,thoáng bên đồi nương có tiếng ai thở than. Tôi thương làng xưa mái nghèo không manh liếp che, tia nắng phai mau ngoài đầu hè. Tôi thương miền quê khóm tre xác xơ tiêu điều, người buồn u uất ôm tình sầu.
Con Đò Lỡ Hẹn Lặng nhìn dòng sông nước trôi ngược dòng, cuộc tình ra đi bỏ em chờ mong. Chắc anh đã đành lòng quên em, trách em gái khờ thương nhớ bao ngày qua, tìm về đâu ngày bên nhau thắm tình đậm sâu. Nắng chiều rụng trên mái tranh nhớ câu thơ ầu ơ chúng mình, biết người giờ nơi chốn xa có nhớ xưa ấm êm tình ta. Trời sao mưa giông bão tố để bây giờ cánh cò mồ côi. Buồn trông đêm sương quạnh vắng sáo xa rồi mong đợi mà chi.
Tựa Cánh Bèo Trôi Thôi xin đừng thương hại dùm tôi Không cần thương hại người ơi Vì tôi chán phấn son cuộc đời. Thôi xin đừng đưa đón vui cười Xin đừng đon đả gạn mời Vì tôi khinh chót lưỡi đầu môi. Khi ân tình đang thời nở tươi Sao người ta vui thật là vui Mình như thấy chữ yêu tuyệt vời. Nhưng khi người ta đã quên lời Đem tình san sẻ đi rồi Mình không hơn chi cánh bèo trôi. Tình yêu ơi tình yêu Thuở xưa biết nếu duyên tình đầu Gặp ngang trái xót xa nghẹn ngào Bây giờ ta ôm trái sầu Thà làm thân gỗ cây tận rừng cao Thà làm viên đá âm thầm đáy biển thật sâu. Thôi cam phận ôm tình lẻ loi Không thèm ghen giận gì ai Làm thân gái dĩ nhiên thiệt thòi. Xin ông trời cho sống qua ngày Tôi tự an ủi lâu rồi Rằng chua cay cũng thế mà thôi.
Phận Bạc Tình đôi ta nay đã lỡ, ngăn cách đôi nơi gặp không dám chào. Cớ sao trời nỡ đành li tan, một người trong sầu nhớ, một người ôm mặt khóc,duyên kiếp bẽ bàng. Còn chi đâu anh đừng nói, hoa mất hương trinh nhụy phai úa rồi. Đếm đêm dài ngậm ngùi chua cay Tại đời gây hờn oán, em nào đâu có phụ lòng nhau. Mình không duyên nợ chấp nhận cho nhé anh ơi.Con cò xanh nhảy quanh hòn đá... Giờ đây, lầu mộng theo gió bay,dã tràng xe cát biển đông.Con cò xanh nhảy quanh hòn đá... Đọng giọt mưa ngâu, lệ đổ luyến thương. Về đi anh xây tình mới, xin hãy quên câu ngày xưa ước thề. Những ân tình là bể dâu thôi Hiểu được em thì chớ mang buồn đau trách tình đổi thay.
Bầu Trời Của Anh Có những lúc buồn cần anh ở bên cạnh Cầm tay em và khẽ nói em đừng buồn Dẫu em biết rằng điều đó không có thật Vì giờ anh đang ở cạnh một người khác. Cứ mãi trách mình vì không thể vô tình Để con tim hoài nhức nhối bao nhiêu lần Tiếng yêu đã cạn người ấy nay đã phũ phàng Mà sâu trong lòng của em vẫn có anh Tình yêu kia em trao anh chẳng lẽ không đủ chân thành Để cho anh yêu thương em cho anh ở lại bên em Chẳng còn yêu em nên anh nói câu duyên số không thành Rồi vội vàng buông tay em để em một mình cô đơn. Bầu trời nơi anh không em có lẽ anh vui hơn nhiều Được tung bay trên mây xanh bao thiên thần ở bên anh Bầu trời nơi em không anh tối tăm cay đắng muôn phần Yêu một người đã quá khó để quên một người càng khó hơn.
Khổ Tâm Khổ tâm vô vàn khi mình lìa nhau Cũng do cha mẹ em muốn sang giàu Sân nhà phơi hồng xác pháo Em ngỡ xác chết tim đau Thôi vẫy tay chào giây cuối qua cầu Khổ tâm vô lường do phận làm con Nghĩa mẹ công thầy thân gái vuông tròn Vâng lời theo chồng xa xứ Sang giàu nhưng chẳng sang xuân Em vui vui gượng, em cười cười xuôi Hỡi ba mẹ! Ép mỡ ép dầu Sao đành ép duyên con Cho cau xanh phải xa trầu Hỡi ba mẹ! Hôm bước qua cầu Nhìn cầu bao nhiêu nhịp Nghe lòng mình sầu bấy nhiêu Khổ tâm cam đành mang lòng bạc đen Chắc anh thông cảm em nỗi ưu phiền Vui gì ươm đời nhung gấm Bên người không nghĩa con tim
Nguời Không Hình Bóng Nắm chặt lấy anh và không muốn rời cách anh Chỉ còn lại vài phút giây, ta gần nhau anh có biết Chỉ cần thế thôi, và em chỉ cần thế thôi Ước mong thời gian đứng yên, anh đừng đi Những ngày tháng qua làm cho những ngày xót xa Cố mang niềm vui đến em, như tình yêu em mong muốn Những điều nhỏ nhoi, mọi sóng gió đều bước qua Cớ sao tình yêu chúng ta chẳng vượt Giọt nước mắt khóc cho ai mà trái tim đau thật đau Người ra đi như vết thương sao xòa mờ.... Dường như sẽ mãi bên nhau mà chúng ta không vì nhau Để hôm nay hai lối đi, hai cuộc đời... Ngàn nỗi nhớ mãi trong anh chẳng thể quên đi được em Dù cho mang bao đắng cay anh vẫn chờ... Tình yêu ấy đã tan theo ngàn giấc mơ trôi xa mãi Về nơi đâu thôi nhé anh quên một người Nắm chặt lấy anh và không muốn rời cách anh Chỉ còn lại vài phút giây, ta gần nhau anh có biết Những điều nhỏ nhoi, mọi sóng gió đều bước qua Cớ sao tình yêu chúng ta chẳng vượt qua Giọt nước mắt khóc cho ai mà trái tim đau thật đau Người ra đi như vết thương sao xòa mờ.... Dường như sẽ mãi bên nhau mà chúng ta không vì nhau Để hôm nay hai lối đi, hai cuộc đời... Ngàn nỗi nhớ mãi trong anh chẳng thể quên đi được em Dù cho mang bao đắng cay anh vẫn chờ... Tình yêu ấy đã tan theo ngàn giấc mơ trôi xa mãi Về nơi đâu thôi nhé anh quên một người
Em Cứ Ngỡ Rằng Ngày xưa đó khi ta bên nhau Rằng anh nói yêu em yêu muôn đời Mà giờ đây sao anh bước đi không một câu nói chia ly. Tình yêu kia tan theo làn mây Bay về nơi rất xa xa nơi cuối trời. Bỏ lại đây riêng em xót thương Cho mối duyên của chúng mình.
Vầng Trăng Đêm Trôi Vầng trăng xưa anh ơi còn đó bao nhiêu ân tình ta cùng trao, và nụ hôn trao nhau ngây ngất men say trong lòng hỡi hoa hồng. Vòng tay mình trao cho nhau tình còn đây, lặng nghe đêm trôi em cho anh bao phút giây êm đềm, giờ tình xa nơi đâu chỉ thấy ánh trăng dần trôi Tình ta giờ đã mãi mãi cách chia xa, như trăng xưa biết sẽ trôi hoài, tìm lệ rơi trên sông, anh ơi người yêu dấu ... Còn đâu ngày tháng dĩ vãng vẫn mãi yêu nhau, ta xa nhau biết đến bao giờ, còn lại đây trên sông, mình đã mất nhau muôn đời .......
Dấu Chôn Tình Buồn Kìa mùa thu sang còn đây Mà anh đã ra đi lãng quên tình em Tình buồn vương những cánh lá Còn xơ xác nơi đây trơ thân héo gầy Lòng em hiu hắt băng giá Những tháng ngày buồn theo những vết chim bay Anh đã xa thật sao khi bao yêu dấu còn đây Lòng này đã muốn rời xa Để quên hết nỗi đau mãi trong lòng ta Cầu mong anh sẽ hạnh phúc Còn em mãi phiêu du dấu chôn tình nhớ Đành xin yêu mãi mình anh hỡi người Đời phiêu lãng để qua kiếp người Cùng mây gió đi khắp nơi nơi tháng năm buồn trôi Vì sao anh đã quên hết năm tháng Mà ta đã yêu nhau thật đậm sâu Để em một bóng với những chiếc lá Rụng rơi héo khô dẫm trên đường về Còn ai nữa để tay cầm tay Còn ai nữa để chia từng cơn vui buồn Và cho những chiếc hôn nồng ấm êm đềm