Hạnh phúc giản đơn Tưởng như cách mặt lòng đổi thay Thời gian sẽ xoá nhoà tất cả Em đã buông và anh không níu Rồi cuối cùng cũng sẽ rời xa Nhưng có lẽ nhân duyên còn đó Anh vẫn chưa quên và em vẫn nhớ Cảm xúc vỡ oà ta gặp lại nhau Lòng ta hiểu tình mình vẫn thế Vẫn yêu nhau như thuở ban đầu Vẫn nồng nàn dịu ngọt như xưa Như chưa từng chia xa hờn trách Mà sẽ hứa phải mãi cảm thông Dù thế nào vẫn không thay đổi Ở nơi nào cũng hướng về nhau Hạnh phúc đâu phải được bên nhau? Mà chỉ cần con tim hướng đến Chút quan tâm lo lắng vỗ về Dù nhỏ nhoi nhưng đầy tình cảm Chỉ vậy thôi là đủ chân thành Là hạnh phúc đơn sơ giản dị.
Lệ đắng Nghe buốt giá giữa trời đông lạnh Cho nắng vàng phải lặng lẽ ra đi Lá rơi để rồi khóc chia ly Tình kia vội đến làm chi… Lòng dốc cạn nỗi đời men đắng Rượu một mình vắng lặng trời đêm Sao rồi còn mãi nhớ em Một vòng tay ấm môi mềm tìm đâu Ta cứ ngỡ âu sầu lắng đọng Đến bây giờ ước vọng còn theo Nước trôi dạt nhánh rong bèo Sóng tan nát vỡ còn treo thác ghềnh Tình sao lắm chông chênh trước mặt Đã bao lần thắt chặt con tim Rồi sao vò võ một niềm Nguyệt tơ chẳng buộc mà đem chốn nào Đào mai nở còn bao hy vọng Mùa xuân về lại ngóng chờ ai Chim di biệt bóng xa bay Để cho nỗi nhớ tìm ai cõi sầu Chim ô thước bắc cầu tìm đến Nhưng bây giờ bờ bến còn đâu Ngân hà một dải nông sâu Để cho tình cũ thương đau mãi còn
Anh vẫn đợi chờ Những buổi chiều nắng vàng tơ óng ả Lá sầu rơi còn rụng ở trên sân Làm hồn anh nhuốm bao nỗi bâng khuâng Vẫn tiếc cho hạnh phúc nào chẳng dứt Đã xa rồi tình sao còn thổn thức Để tháng ngày thêm ray rứt nhớ mong Bóng dáng ai mãi chất chứa trong lòng Ở chốn ấy nơi căn phòng cô lẻ Trên quán xưa còn cánh chim se sẻ Đang tìm về trong nỗi nhớ hắt hiu Bởi trong tim còn muốn nói bao điều Lời yêu thương ngày xưa còn đâu thấy Trên góc đường hò hẹn của ngày ấy Vẫn còn đầy bao lá úa vàng rơi Về tìm lại sao nhớ quá người ơi Yêu thương còn vời vợi sao chẳng biết Tiếng tơ lòng trong tim còn tha thiết Cứ ngân dài ray rứt mãi không thôi Chẳng thể nhòa một hình bóng yêu rồi Bởi đã biết dù xa anh vẫn đợi...
Hồi ức kỷ niệm Nhớ em nhiều tim hồng anh giá buốt Biết bao giờ mình mới gặp lại nhau Cho yêu thương không đượm nét u sầu Để hạnh phúc đôi mình luôn gắn kết Anh vẫn hiểu xa nhau là biền biệt Ôm nỗi sầu ấp ủ mãi trong tim Để yêu thương mình mãi kiếm tìm Cùng đau khổ nỗi niềm nay xa vắng Bao nỗi sầu ngậm hờn trong cay đắng Ôm ngậm ngùi không thốt thành câu Chỉ ngậm đắng ấp ủ bao u sầu Nhìn người khuất mà lòng đau như cắt Lệ cứ rớt ướt dài trên khóe mắt Đau lắm người người thấu cho chăng Đêm từng đêm hồn cứ bần thần Ai thấu hiểu nỗi niềm nhung nhớ ấy.
Bến cát chờ mong Đã qua rồi mối tình thời thơ dại Yêu hết mình nhận lại những niềm đau Khắc hình hài trong nỗi nhớ hằn sâu Đem ký ức những đêm sầu vương nợ Ôi tình em như sóng chát vô bờ Đời bến cát chẳng bao giờ thấy ngọt Chỉ vỡ tan cơn mộng vàng ra bọt Theo thủy triều em dại dột trôi xa Đọng lại đây bao nỗi nhớ nhạt nhòa Cơn gió thoảng anh vỡ òa giấc mộng Những ngọt ngào trôi xa nơi biển rộng Chẳng quay về với bến mộng này đâu Dẫu có sao cũng là mối tình đầu Anh lặng thầm luôn nguyện cầu xứ lạ Em bên người yêu một lòng một dạ Đừng dạt dào rồi vội vã trôi xa!