CHÚC TẾT !! 1. Năm hết tết đến - Đón Rắn tiên rồng - Chúc ông chúc bà - Chúc cha chúc mẹ - Chúc cô chúc cậu - Chúc chú chúc dì - Chúc anh chúc chị - Chúc luôn các em - Chúc cả các cháu - Đồi dào sức khỏe - Có nhiều niềm vui - Tiền đô nặng túi - Tiền giấy đầy bao - Đi ăn được khao - Về nhà người rước - tiền vô như nước - Tình vào đầy tim - Chắn ấm nệm êm - Sung sướng ban đêm - Hạnh phúc ban ngày - Luôn luôn gặp may - Suốt năm con Rắn.
Chết !! Lộn đài. Ngũ Hành của bản mệnh là yếu tố đầu tiên được xem xét đến khi chọn năm sinh con. Quy luật tương sinh tương khắc của Ngũ Hành rất đơn giản và dễ nhớ: • Kim sinh Thủy – Thủy sinh Mộc – Mộc sinh Hỏa – Hỏa sinh Thổ – Thổ sinh Kim • Kim khắc Mộc – Mộc khắc Thổ – Thổ khắc Thủy – Thủy khắc Hỏa – Hỏa khắc Kim Như vậy, khi sinh con cần lựa chọn năm sinh để con không khắc với bố mẹ và ngược lại. Ví dụ: Bố mệnh Kim, mẹ mệnh Hỏa thì có thể chọn con sinh năm có bản mệnh Thổ là hợp tương sinh nhất. Thông thường con khắc bố mẹ gọi là Tiểu Hung, bố mẹ khắc con là Đại Hung, nếu không tránh được Hung thì nên chọn Tiểu Hung sẽ đỡ xấu rất nhiều. Chọn năm sinh con hợp tuổi bố mẹ dựa theo Thiên Can Thiên Can (hay còn gọi là Can) là cách đánh số theo chu kỳ 10 năm (Thập Can) của người Trung Hoa cổ. Can cũng phối hợp được với Ngũ Hành và Âm Dương: Can Giáp: Hành Mộc (Dương). Can Ất: Hành Mộc (Âm). Can Bính: Hành Hỏa (Dương). Can Đinh: Hành Hỏa (Âm). Can Mậu: Hành Thổ (Dương). Can Kỷ: Hành Thổ (Âm). Can Canh: Hành Kim (Dương). Can Tân: Hành Kim (Âm). Can Nhâm: Hành Thủy (Dương). Can Quý: Hành Thủy (Âm). Trong Thiên Can có 4 cặp tương xung (xấu) và 5 cặp tương hóa (tốt), làm cơ sở để lựa chọn năm sinh phù hợp: 4 cặp tương xung (xấu): • Giáp xung Canh • Ất xung Tân • Bính xung Nhâm • Đinh xung Quý 5 cặp tương hóa (tốt): • Giáp – Kỷ hoá Thổ • Át – Canh hoá Kim • Bính – Tân hoá Thuỷ • Đinh – Nhâm hoá Mộc • Mậu – Quý hoá Hoả Như vậy, năm sinh của con sẽ có thể dùng Thiên Can để so với bố mẹ dựa vào các cặp tương xung và tương hóa. Nếu Thiên Can của con và bố mẹ có tương hóa mà không có tương xung là tốt, ngược lại là không tốt. Ví dụ: Bố sinh năm 1979 (Kỷ Mùi), mẹ sinh 1981 (Tân Dậu), con sinh 2010 (Canh Dần) thì bố mẹ và con không có tương xung cũng như tương hóa và ở mức bình thường. Chọn năm sinh con hợp tuổi bố mẹ dựa theo Địa Chi Địa Chi (hay còn gọi là Chi) là cách đánh số theo chu kỳ 12 năm (Thập Nhị Chi) và nói đơn giản là 12 con giáp cho các năm. Chi từng được dùng để chỉ phương hướng, bốn mùa, ngày, tháng, năm, giờ ngày xưa và Chi gắn liền với văn hóa phương Đông. Khi xem hợp – xung theo Chi, có các nguyên tắc cơ bản sau: • Tương hình (12 Địa Chi có 8 Chi nằm trong 3 loại chống đối) • Lục xung (6 cặp tương xung) • Tương hại (6 cặp tương hại) • Lục hợp (các Địa Chi hợp Ngũ Hành) • Tam hợp (các nhóm hợp nhau) Tương hình: • Tý chống Mão; • Dần, Tỵ, Thân chống nhau; • Sửu, Mùi, Tuất chống nhau. • Hai loại tự hình: Thìn chống Thìn, Ngọ chống Ngọ. • Dậu và Hợi không chống gì cả. Lục xung: • Tý xung Ngọ (+Thuỷ xung + Hoả) • Dần xung Thân (+ Mộc xung + Kim) • Mão xung Dậu (-Mộc xung -Kim) • Thìn xung Tuất (+Thổ xung +Thổ) • Tỵ xung Hợi (-Hoả xung -Thuỷ) Tương hại: • Tý hại Mùi • Sửu hại Ngọ • Dần hại Tỵ • Mão hại Thìn • Thân hại Hợi • Dậu hại Tuất. Thông thường để đơn giản trong Tương Hình, Lục Xung, người ta thường ghép thành 3 bộ xung nhau gọi là Tứ Hành Xung: • Tí – Ngọ – Mão – Dậu • Dần – Thân – Tỵ – Hợi • Thìn – Tuất – Sửu – Mùi Tuy nhiên cũng không hoàn toàn chính xác. Ví dụ: Dần và Hợi không xung, Mão và Ngọ không xung, Ngọ và Dậu không xung, Tí và Dậu không xung, Thìn và Mùi không xung, Thìn và Sửu không xung. Lục hợp: • Tý-Sửu hợp Thổ • Dần-Hợi hợp Mộc • Mão-Tuất hợp Hoả • Thìn-Dậu hợp Kim • Thân-Tỵ hợp Thuỷ • Ngọ-Mùi: Thái dương hợp Thái âm. Tam hợp: • Thân-Tí-Thìn hoá Thuỷ cục • Hợi-Mão-Mùi hoá Mộc cục • Dần-Ngọ-Tuất hoá Hoả cục • Tỵ-Dậu-Sửu hoá Kim cục. Như vậy, nếu dựa theo Địa Chi, việc chọn năm sinh, tuổi sinh cần chọn Lục Hợp, Tam Hợp và tránh Hình, Xung, Hại. Ví dụ: Bố tuổi Dần thì tránh con tuổi Thân, Tỵ, Hợi sẽ tránh được Xung của Địa Chi. Nói tóm lại, lựa chọn năm sinh con để hợp tuổi bố mẹ có thể dựa vào Ngũ Hành, Thiên Can hoặc Địa Chi, cũng có thể dựa vào cả 3 yếu tố trên và lựa chọn phương án tốt nhất. Tuy nhiên, các yếu tố này cũng chỉ là một phần trong cuộc đời con người, cũng có nhiều trường hợp bố mẹ khó chọn được 1 dải năm để sinh con hợp tuổi. Do vậy không nên nhất thiết phải chọn năm để sinh, còn rất nhiều yếu tố khác như môi trường, xã hội, gia đình… hay kể cả về lý số cũng còn yếu tố Tử Vi để xem hung cát.
THƠ TẾT CÔNG SỞ Văn phòng không rượu cũng không hoa Toàn computer với trai già Việc nhiều chất đống, lương thì thấp Khắc khoải bàng hoàng Tết với ta ! Tết đến xuân về thêm nhức xương Cái vụ tiền thưởng với tiền lương Thưởng, lương, lo lắng chi thêm mệt Về nhà xin mẹ, thấy mà thương. ...Tết đến xuân về thêm nhức xương Cái vụ tiền thưởng với tiền lương Long lanh đôi mắt, nhân viên đợi Đỏng đảnh làm duyên sếp bảo "Chờ ! "
SỰ TÍCH CON GÁI Xưa kia ở tuốt trên trời Ngọc Hoàng Thượng Đế thảnh thơi thấy buồn Sai bắt một con chuồn chuồn Xịt vô 10 lít nước tương đem hầm Bỏ vô một ký ớt bằm Chanh chua 6 trái, me dầm 7 tô Nước mắt cá sấu 8 tô Dịu dàng chút xíu, 8 tô dữ chằn Nêm thêm 9 chú lăng quăng Mít khô, mít ướt, cằn nhằn ghen tuông Thường hay nhõng nhẽo giận hờn Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn đề Ngọc Hoàng hứng chí... hề hề "Con này hoàn tất khỏi chê chỗ nào" Sai Thiên Lôi lấy bột nhào Bắc Đẩu canh lửa, Nam Tào quạt than Bỗng nhiên một tiếng nổ vang Thế rồi "con ấy" nhẹ nhàng bay ra Bèn đặt tên là "eva" Còn gọi "con gái" hay là "cô em".
Thí dụ anh là con tem Chắc thư sẽ đến nhà em hoài hoài... Thí dụ anh là trái xoài Mình em xơi hết, chạy dài em chưa? Thí dụ anh là cơn mưa Thì em đi trốn để mưa tẽn tò. Thí dụ anh là con đò Em là sông lớn cho đò ngả nghiêng Thí dụ anh nói huyên thuyên Thì anh sẽ được... ra hiên nhà ngoài Thí dụ anh là con trai Em là con gái thì... trời tính sao?
Cuối cùng ta vẫn là ta Người dưng dễ ghét vẫn là người dưng Hoàng hôn bỏ nắng sau lưng Lang thang ký ức đếm từng bước quen. Cuối cùng tên khẽ gọi tên Bên kia lơ đễnh để bên ni buồn Giữa hè ướt giọt mi xuân Nhớ ai? Ai nhớ? Cuồng cuồng phượng bay. Cuối cùng tay cũng vẫy tay Sân ga khóc tiễn tháng ngày lặng im Cuối cùng thử nhịp trái tim Cuối cùng ta vẫn mãi tìm người dưng...
CHESS Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc, Đét đồn lên đánh cuộc cờ người. Hẹn rằng đấu trí mà chơi, Cấm ngoại thuỷ không ai được biết. Nào tướng sĩ dàn ra cho hết, Để đôi ta quyết liệt một phen. Quân thiếp trắng, quân chàng đen, Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa. Thọat mới vào chàng liền nhảy ngựa, Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên. Hai xe hà, chàng gác hai bên, Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ. Chàng lừa thiếp đương khi bất ý, Đem tốt đầu dú dí vô cung, Thiếp đang mắc nước xe lồng, Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu. Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu Thua thì thua quyết níu lấy con. Khi vui nước nước non non, Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.
ĐÊM CHƯA NGŨ Non sông bốn mặt ngủ mơ màng Thức chỉ mình ta dạ chẳng an Bóng nguyệt leo song sờ sẫm gối Gió thu lọt cửa cọ mài chăn Khóc giùm thân thế hoa rơi lệ Buồn giúp công danh dế dạo đàn Chỗi dậy nôm na vài điệu cũ Năm canh tâm sự vẫn chưa tàn.
RƯỢU XUÂN Cao tay nâng chén rượu hồng, Mừng em, em sắp lấy chồng xuân nay. Uống đi! Em uống cho say! Để trong mơ, sống những ngày xuân qua. Thấy tình duyên của đôi ta, Đến đây là ... đến đây là ... là thôi! Em đi dệt mộng cùng người, Lẻ loi xuân một góc trời riêng anh.
TÁCH... TRÀ XANH !! Góc thu nhớ bạn thương đời Trà pha một ấm kiếm nơi tự tình Giỏ lan khoe sắc lung linh Gió đưa hương tỏa làm mình ngẩn ngơ. Ngày xưa cho tới bây giờ Ai còn kỉ niệm...Ai mơ rối bời Bây giờ cho tới xa xôi Ai còn ai mất...Để rồi nhớ nhau... Trà xanh sắc đậm vàng sao! Nước trong nguồn cội trộn màu tình quê Nhâm nhi từng giọt say mê Đắng nơi đầu lưỡi...Ngọt về đáy tim. Trà xanh một uống... Một tìm Thảnh thơi khép mắt lim dim sự đời Vọng nghe muôn tiếng lá rơi Tiếc thu hoang phế...Lại ngồi làm thơ...
QUA NHÀ EM !! Cái ngày cô chưa có chồng Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa Lối này lắm bưởi nhiều hoa... (Đi vòng để được qua nhà đấy thôi) Một hôm thấy cô cười cười Tôi yêu yêu quá nhưng hơi mất lòng Biết đâu rồi chả nói chòng : " Làng mình khối đứa phải lòng mình đây! " Một năm đến lắm là ngày Mùa thu mùa cốm vào ngay mùa hồng. Từ ngày cô đi lấy chồng Gớm sao có một quãng đồng mà xa Bờ rào cây bưởi không hoa Qua bên nhà thấy bên nhà vắng teo Lợn không nuôi, đặc ao bèo Giầu không dây chẳng buồn leo vào giàn Giếng thơi mưa ngập nước tràn Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều.
Vợ là quả ớt chín cây Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng Vợ là một đóa hoa hồng Vợ là "sư tử Hà Đông" trong nhà Vợ là nắng gắt mưa sa Vợ là giông tố phong ba bão bùng. Nhiều người nhờ vợ lên ông Nhiều người vì vợ mất không cơ đồ Vợ là cả những vần thơ Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy Vợ là một chất men say Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng Vợ là một áng mây hồng Vợ là hoa hậu để chồng mê say Vợ là khối óc bàn tay Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta Vợ là nụ vợ là hoa Vợ là chồi biếc vợ là mùa xuân Vợ là tín dụng nhân dân Vợ là kế toán giải ngân trong nhà Vợ là biển rộng bao la Vợ là hương lúa đậm đà tình quê Vợ là gió mát trưa hè Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông Vợ là chỗ dựa cho chồng Nhiều ông dám bảo vợ không là gì !! Khoan khoan hãy nghĩ lại đi Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu. Việc nhà vợ có công đầu Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà Vợ là máy giặt trong nhà Vợ là cát-sét vợ là tivi Nhiều đêm vợ hát chồng nghe Lời ru xưa lại vọng về trong ta Vợ là làn điệu dân ca. Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên Vợ là cái máy đếm tiền Vợ là "Nội lực" làm nên cơ đồ Vợ là thủ quỹ thủ kho Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà Vợ là vũ trụ bao la Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường Khi nào giận, lúc nào thương. Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu Vợ là một khúc sông sâu Vợ như là cả một bầu trời xanh Vợ là khúc nhạc tâm tình Vợ là cây trúc bên đình làm duyên Vợ là cô Tấm thảo hiền. Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi Vợ là con Phật, cháu Trời, Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian Vợ là mẹ các con ta Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân Vợ là tổng hợp: bạn thân, Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền... Vợ là ngân khố, kho tiền Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra Vợ là biển cả bao la Đôi khi nổi sóng khiến ta đắm phà Vợ là âm nhạc, thi ca Vừa là cô giáo, vừa là luật sư Cả gan đấu khẩu vợ ư ? Cá ươn không muối, chồng hư cãi "bà" (vợ) Chồng ơi ! đừng có dại khờ Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai Vợ là phước, lộc, thọ, tài ... Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi, Nhất vợ nhì trời... là chuyện tự nhiên. Đàn ông sợ vợ thì sang, Đàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà Đàn ông không biết thờ "bà" Cuộc đời lận đận kể là vứt đi Đàn ông sợ vợ ai khi, Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!! Đàn ông khí phách ngang tàng, Nghe lời vợ dạy là hàng "trượng phu." Đàn ông đánh vợ là ngu, Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi Lấy nàng từ thuở mười ba, Đến khi mười chín tôi đà năm con. Nàng thì trông hãy còn son, Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời. Nắng mưa là chuyện của trời, Tề gia nội trợ có tôi bao thầu. Suốt ngày cày cấy như trâu, Chiều về rửa chén cũng "ngầu" như ai. Nấu cơm, đi chợ hàng ngày, Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn. Lau nhà, lau cửa chẳng màng, Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu. Nhiều khi muốn hộc xì dầu, Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày Nàng đòi thi đấu võ đài, Tung ra một chưởng, chén bay ào ào Nhớ xưa mình mới quen nhau, Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương. Cho nên tôi mới bị lường, Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng. Than ôi thực tế phũ phàng, Mày râu một kiếp thôi đành đi toong. Một lòng thờ dzợ sắt son, Còn non còn nước thì tôi còn... thờ. Vợ, từ thiếu nữ hiền lành Đến khi xuất giá trở thành... "quan gia" Vợ là con của người ta Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình. Có quan thì phải có binh Nên ta làm... lính hầu tình "quan gia" Con ta do Vợ sanh ra Nên ta với Vợ... chẳng bà con chi Tại vì hôm Vợ vu quy Ta lỡ làm... lính hầu đi bên nàng Làm lính chứ không... làm tàng Tính chất Vợ - ta phải càng hiểu hơn Mỗi khi mà Vợ giận hờn Áp dụng "công thức giản đơn"... làm huề Khi Vợ đã ngỏ lời... chê Thì nên sửa đổi... "đa bê" tức thì.(database) Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì "Program" Vợ viết nhớ ghi trong lòng Khi Vợ đã nói là... "không!" "Nguyên hàm bất định", đừng mong tìm dò. Vợ mà nổi nóng dằng co "Bảo toàn định luật" phải lo sẵn sàng Khi nào cùng Vợ ra đàng "7 hằng đẳng thức" sẵn sàng lắng nghe Mỗi khi mà đã ngừng xe Phải lo... "chuyển vế " mở xe cho nàng Cùng Vợ đi vào nhà hàng Không nên tự ý "khai hàm tích phân" Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn "Khảo sát hàm số" nhưng cần làm thinh Vợ... "input" chữ "Shopping" Thí̀... "output" phải áo xinh, váy đầm... Muốn Vợ đừng có... chầm bầm Credit cards cứ âm thầm... "khai căn" Nếu... lỡ mà có lăng nhăng "Giá trị tuyệt đối" một lần rồi thôi Tính Vợ mà có muôn đời Phải nhường Vợ chức "đương thời quan gia" Muốn Vợ trẻ mãi không già Lưng ta chắc phải như là... "parabol". Tính chất Vợ thì phải tuân Kẻ đã làm lính phải luôn luôn thật thà Nấu cơm, đi chợ, quét nhà... Quan gọi thì... dạ , bẩm bà có ngay Quan thương sẽ cười suốt ngày Quan ghét... lính sẽ bị đày khổ sai Hễ ai có cười chê bai Đổ thừa... thương Vợ chứ ai mà...đần. Tính chất phải... học nhiều lần Nếu không áp dụng trăm phần trăm... thua !!
Sự tích tiền mừng tuổi (lì xì) ngày Tết Tặng tiền mừng tuổi vào dịp đầu năm, hay những dịp lễ, là một phong tục phổ biến ở các nước Đông Á. Phong tục này vốn phổ biến ở Việt Nam từ rất lâu vào dịp Tết Nguyên Đán, gọi là lì xì. Vào những ngày Tết người lớn thường tặng cho trẻ con một khoản tiền nho nhỏ, bỏ trong phong bao màu đỏ in hoa văn rất đẹp thường có ý nghĩa tượng trưng cho may mắn và tài lộc, gọi là tiền mừng tuổi. Truyện dân gian Trung Quốc kể lại, ngày xưa ở Đông Hải có một cây đào to, có rất nhiều yêu quái sống trong bộng cây, nào là hồ ly tinh, chuột tinh, sói già… Chúng luôn muốn ra ngoài để gây hại, nhưng bình thường luôn có các thần tiên ở hạ giới canh giữ chúng nên không con nào thoát ra ngoài được. Nhưng hễ tới đêm giao thừa, tất cả thần tiên đều phải về trời để phân công lại nhiệm vụ, thế là lũ yêu tinh có cơ hội tự do nhân lúc chuyển giao nhiệm vụ của các vị thần. Nhân cơ hội đó, có một loại yêu quái gọi là con Tuy thường xuất hiện vào đêm giao thừa để xoa đầu trẻ con đang ngủ khiến lũ trẻ giật mình, khóc thét lên và sẽ bị bệnh sốt cao hoặc ngớ ngẩn. Vì thế những gia đình có con nhỏ phải thức cả đêm để canh không cho con Tuy hại con mình. Một lần, có mấy vị tiên đi ngang nhà kia, hóa thành những đồng tiền nằm bên chỗ đứa trẻ. Cha mẹ chúng đem gói những đồng tiền ấy vào vải đỏ. Khi con Tuy đến, những đồng tiền lóe sáng, nó sợ hãi bỏ chạy. Phép lạ này lan truyền ra, rồi cứ Tết đến, người ta lại bỏ tiền vào trong những chiếc túi màu đỏ tặng cho trẻ con. Tiền đó được gọi là tiền mừng tuổi. Một truyền thuyết khác kể rằng, tục tặng tiền mừng tuổi bắt nguồn từ hoàng cung nhà Đường (Trung Quốc). Năm đó, Dương Quý Phi sinh hạ hoàng tử, được tin mừng vua Đường Huyền Tôn đích thân đến thăm và ban cho Dương Quý Phi một số vàng bạc gói trong giấy đỏ. Dương Quý Phi coi đó vừa là tiền mừng, vừa là chiếc bùa Hoàng đế ban tặng con trẻ để trừ tà. Việc này được đồn đại ra ngoài, từ cung đình lan rộng ra dân gian, nhiều người bắt chước tặng tiền mừng và cũng bắt đầu coi như tặng món lộc trừ tai họa, mang lại nhiều điều may mắn cho trẻ con. Theo những nghiên cứu khác, tục mừng tuổi ở Trung Quốc đã có từ đời Tần. Vào thời gian đó, người ta dùng một sợi chỉ đỏ để xâu tiền thành một xâu theo hình con rồng hoặc thanh kiếm để ở chân giường hoặc cạnh gối trẻ em. Xâu tiền đó gọi là tiền Áp Tuế giống như cách gọi của người Trung Quốc ngày nay, có nghĩa là món tiền mừng cho đứa trẻ, với mong ước đứa trẻ được tiền, được lộc có thể vượt qua tuổi đó với những điều tốt lành và may mắn. Xưa kia, ở Trung Quốc, tiền mừng tuổi thường là một vòng đỏ xâu 100 cắc tiền đồng, biểu hiện cho lời chúc sống lâu trăm tuổi. Ngày nay, tiền mừng tuổi đầu năm, còn có ý nghĩa tượng trưng cho sức khỏe, may mắn, thành đạt được cho vào phong bao bằng giấy đỏ hoặc vải nhung đỏ, có những trang trí mang nghĩa cát tường, hạnh phúc và những câu chúc, an lành, phát đạt như “Hòa gia bình an”, “Kim ngọc mãn đường”, “Vạn sự như ý”… Vì vậy, tặng tiền Áp Tuế còn được gọi là tặng Hồng Bao. Từ lì xì trong tiếng Việt, sử dụng phổ biến ở miền Nam, được cho là có nguồn gốc từ tiếng Trung Quốc, là cách đọc trại của từ “lợi thị” hoặc “lợi sự” (phát âm theo giọng Quan Thoại là li shi, theo giọng Quảng Đông là lì xì, lầy xì), có nghĩa gốc là một món đồ hay món tiền mang đến lợi lộc, vận tốt, vận may. Tặng lì xì là tặng món tiền thể hiện điều lành và may mắn cho đứa trẻ. Ở Việt Nam, lì xì vốn chỉ là những đồng tiền xu bỏ trong phong bao giấy hồng điều, hoặc trang trí vàng son bắt mắt mà người lớn tặng cho trẻ con để chúng có cái rủng rẻng trong những ngày Tết vì tiếng cười của trẻ con có thể xua đuổi điều xấu. Vì vậy lì xì cũng có ý nghĩa cầu may, cầu phúc trong năm mới. Theo tục lệ ở một số địa phương thì người nhỏ tuổi không lì xì người lớn hơn, vì vừa không đúng ý nghĩa, vừa bị cho là “hỗn”. Tuy nhiên, ngày nay, tục lì xì đã cởi mở hơn, đặc biệt những người nhỏ tuổi nhưng đã lập gia đình, đã có thu nhập thì có thể mừng tuổi cho những bậc cao niên như cha mẹ, ông bà, để chúc tụng may mắn, sức khỏe, bình an.
Những bài thơ vui ngày Tết Tết đến nhà kia đủ thứ kiêng Sắm chi cũng sợ gánh ưu phiền Mua chuối: sợ làm ăn khó "ngóc" Mua lê: sợ mách lẻo xóm giềng Mua bom: sợ suốt năm toàn "nổ' Mua xoài: sợ thiếu thốn triền miên Mua cam: sợ âm thầm chịu đựng Mua táo: sợ rồi… bón cả niên Ô hô ! đã vậy đừng sắm sửa Trụi lủi trụi lơ, khỏi tốn tiền Vậy thì bàn cúng sẽ trống không Chỉ cần bình lọ với bó bông Dưa thì cũng sợ dây dưa mãi Bánh tét sẽ bị rách cả năm Xin xâm lại càng nên kiêng cữ Vì ngại năm mới sẽ bị xiêng Sầu riêng càng nên không dám rớ Măng cụt thì bị ngẹt ngõ ra Ngoài ra cần cử trái thanh long Bởi vì vận số sẽ long đong Trái tắc lại càng nên kiêng đấy Bế tắc mọi điều xui cả năm Bánh ít không được ăn ngày Tết Cử gì đây nữa hỡi người ơi !!! Xuân đến Xuân đi , ba ngày Tết đở lo bánh trái, mừng ra phết thôi thì ta chưng hoa với quả Cầu cho Đủ Xài khỏi lo xa !! Hết tết không hoa, chẳng có buồn Quanh năm, suốt tháng vẫn luôn luôn Hoa… mắt mỗi lần nghe thấy giá Tăng vọt lên nhanh tựa chớp nguồn !! Tết không bia, rượu vẫn cứ vui Suốt năm tôi đã nếm đủ rồi Vị đắng mỗi lần con xin “phí” Vị cay những lúc vợ “ỉ ôi” !! Tết về không thịt, có làm sao! Chim, gà, ngan, vịt đã “sốt cao” Ăn heo thì sợ nhằm heo bệnh Thịt chó, sợ mua phải chó già !! Tết mà không kẹo, chẳng bánh quy Trà với cà phê, chẳng có gì Khỏi lo kẹo rởm, “phê” “trà” mốc Tối ngủ yên tâm, thoải mái… khì !! Tết này bạn đến thăm tôi Đang lo không biết thiết mời sao đây ? Lẽ nào "kiết "quá thì gay Lẽ nào than túng, bạn hay thì kì ! Vợ chồng bóp trán tính suy Mua gà ? Dịch cúm chí nguy ...hỏng thèm ! Bò, dê, rượu ngoại, chả, nem... Nặng" đô " như thế lấy tiền đâu ra ? Tính chơi chục két " băm ba " Đầu xuân nhậu nhẹt, vợ nhà chẳng ưng Thôi thì tốt nhất bánh chưng, Tôm khô, củ kiệu...để mừng xuân thôi ! Nâng li rượu nhỏ bạn cười : - Tết mà như thế, sướng thời quá tiên ! Chớ nên hoang phí tốn tiền Chớ nên vay mượn, ra giêng phải " cày " Vui xuân tiết kiệm mới hay " Vung tay quá trán " có ngày ...treo niêu !!! Một năm bóp miệng, nhịn ăn tiêu Tết đến lẽ nào lại treo niêu Dù gì cũng cố vay mươi triệu Liều !! Rượu Tây, bia ngoại cứ khuân về Bánh chưng, giò chả làm thì quê Cứ mua tất tật ngoài siêu thị Phê !! Thuốc, trà, bánh, mứt phải loại sang Chơi cho tới bến, sợ gì hoang! Ăn tiêu thỏa thích ba ngày tết Tràn !! Tết hết, xuân tàn, còn cục nợ Lại nai lưng làm, không kịp thở Miệng mồm bóp lại còn tí ti Sợ !! Hehe !! Thơ chế vui vui vui... Văn phòng không rượu cũng không hoa Toàn computer với gái già Công việc ế ẩm, lương thì thấp Tết này ta nhận gạo làm quà Chứng khoán đỏ ửng, khách tan hoang, Đôi mã còn xanh, lấm tấm vàng Sột soạt đếm lương, toàn tiền lẻ Trên bàn, quyết định: Tết ăn khan
Trường ca hành Nhân sinh bất tác An Kỳ Sinh, Tuý nhập đông hải kỵ trường kình. Do đương xuất tác lý tây bình, Thủ kiêu nghịch tặc thanh cựu kinh. Kim ấn hoàng hoàng vị nhập thủ, Bạch phát chủng chủng lai vô tình. Thành đô cổ tự ngoạ thu vãn, Lạc nhật thiên bàng tăng song minh. Khởi kỳ mã thượng phá tặc thủ, Nga thi thường tác hàn tương minh. Hứng lai mãi tận thị kiều tửu, Đại xa lỗi lạc đồi trường bình. Ai ty hào trúc trợ kịch ẩm, Như Cự Dã thụ Hoàng Hà khuynh. Bình sinh nhất chích bất nhập khẩu, Nghĩa khí đốn sử thiên nhân kinh. Quốc thù vị báo tráng sĩ lão, Hạp trung trường kiếm dạ hữu thanh. Hà đương khải toàn yến tướng sĩ, Tam canh tuyết áp Phi Hồ thành. ... Dịch Đời đã không làm An Kỳ Sinh Rượu say xuống bể cưỡi cá kình Thì cũng bình Tây như lý tưởng Tay bêu đầu giặc yên kinh thành Ấn vàng chói lọi chưa giật được Mái tóc vô tình ngày cứ bạc Thành đô chùa cổ giữa chiều thu Nằm trước song thiền soi bóng ác Lẽ nào lưng ngựa tài phá giặc Lại cứ ngâm dài thi với ve Hứng lên rượu chợ mua kỳ hết Be lớn be nhỏ chất đầy xe Sáo vui đàn não uống cho hả Như nước Hoàng Hà xuống Cự Dã Ngày thường một giọt không thấm môi Cơn hăng ngàn người phải thấy lạ Thù nước chưa cam tráng sĩ già Gươm báu đêm gầm trong hộp da Bao giờ thắng trận khao quân sĩ Ngay tại Phi Hồ đêm tuyết sa? ...
Nói không hết yêu đương trần thế Kể không vơi ân oán tình thù Đời Đời kiếp kiếp do duyên định Cùng dòng nước mát trong xanh Con đường đầy gian lao phía trước Hoa nở khoe mình trong săc thắm Trọn kiếp sầu ai thấu cùng ta Mênh mang hoang vắng bốn bề Tình đã dứt đâu còn vương vấn nữa? Thầm than nhân thế lắm đổi thay Yêu giang sơn , yêu cả mỹ nhân Mấy kẻ anh hùng cam chịu đơn côi ? Thân nam nhi tung hoành bốn bể Tráng khí hào tình toả muôn nơi Đời người ngắn ngủi bao năm tháng Không say thề không dứt Bên này ta cùng nguời đẹp Hoàng hà chảy tận bên kia... Đến đây rượu nồng thêm say cạn Hãy uống cho sầu cuốn theo mây ...
Đã mờ rồi ánh kiếm ánh đao Lùi xa rồi tiếng loa tiếng trống Vẫn rõ ràng sống động Bao gương mặt anh hùng. Con đường xưa ngập trong cát bụi Thành quách xưa hoá cảnh hoang tàn Năm tháng oai hùng cùng lịch sử Bao chiến công tên tuổi còn vang. Mộng bá vương ai người quyết định Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân Sự đời vần vũ như mây gió Đổi thời gian đổi cả không gian. Tụ tán nhờ có duyên Ly hợp vốn do tình Trả món nợ non sông trước mắt Mặc đời sau thiên hạ luận bình Nước Trường Giang hóa thành sông lệ Gió Trường Giang vang mãi bài ca Giữa bầu trời lịch sử, muôn triệu ánh sao xa Trong dân gian vạn thuở, ấy muôn triệu đoá hoa.
Giang hồ phiêu bạt mười năm Giữa nơi xứ lạ xa xăm tương phùng Thâm tình, tâm sự khôn cùng Thơ tàn rượu lạnh cạn chung ý tình Mộng đà dứt chốn phù sinh Buồn ôi Nam quốc trở mình vào thu Kiếm buông nhìn chốn sa mù Biết về đâu bước phiêu du hải hà Mai kia về cuối trời xa Hỏi ai người giữ giùm ta chút tình Anh hùng nhi nữ hao mình Ngả nghiêng sầu chốn điêu linh phù trần Khó tan bể thảm nguồn ân Hận đàm hoa tựa phù vân sớm tàn Nước non ngàn dặm quan san Qua vàng ngựa sắt gò hoang chôn vùi
CHỮ SỐNG Đáng khâm phục nhất của đời người là vươn lên sau khi ngã. Tâm bất biến giữa lòng đời vạn biến Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe và trí tuệ. Sống không giận không hờn không oán trách Sống mỉm cười với thử thách chông gai Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai Sống chan hòa với những người chung sống.
Thấy tột nguồn tâm không chỗ chỉ Nước tâm bóng nguyệt bặt nghĩ lường. Thiền Sư Tịnh Giói Liễu tri thân thể phù sinh Bên bờ tự tại lặng thinh ra vào Ni Trưởng Như Thanh Của báu thế gian rồi cũng hết Pháp thiện tâm lành mãi tồn sinh. Ni Sư Từ Tri Xuân đi hoa vẫn nở Xuân ở hoa vẫn rơi Bận lòng chi rơi nở Tự tại thả thuyền chơi HT. Thích Thông Bửu Tâm phải lớn để dung nạp người. Tài phải rộng để chứa đựng điều hay Phải vững chải để chống đỡ biến cố trong thiên hạ.