THƠ : Một nửa anh ... một nửa em ... dại khờ Mình chia tay vào một chiều chớm đông Anh đã nói mùa đông này sẽ lạnh Mùa đông này - một nửa em trống vắng Một nửa anh tê tái đến dại khờ… Mình chia tay là thật phải không anh??? Con đường chung bỗng trở nên xa lạ Con đường chung giờ chia thành hai ngả Một ngả anh… một ngả em…xa vời… Giá như mà chỉ là giấc mơ thôi Em sẽ cười… khi chào một ngày mới Em sẽ cùng anh sánh đôi khi đông tới Cơn gió đầu mùa… ấm áp bên anh. Giá như em chưa bao giờ gặp anh Giọt nước mắt chẳng bao giờ rơi xuống Màn đêm buông chẳng làm em luống cuống Em sẽ quên… em đã yêu anh đến nhường nào. Mùa đông này… sao chẳng chịu đi mau Cứ len lỏi lấp đầy từng khoảng trống Đông biết anh không còn bên em nữa Nên để em trong mảnh vụn của yêu thương… Em vẫn đợi anh nơi phía cuối con đường Nơi kỉ niệm phai màu theo năm tháng. Dòng thời gian sẽ cuốn anh xa mãi… Một nửa em… tê tái đến dại khờ!!!! ___________________Sưu Tầm
THƠ : Nếu cuộc đời em vắng anh Khác chi đâu con thuyền không bờ bến Vô định trôi chẳng biết đậu phương nào và không gian dường như nhỏ lại Gió lạnh hơn, trời bỗng như hanh hao... Nếu một ngày em không nghĩ đến anh Tim bức bối một nỗi niềm khôn tả Chân vùng vằng bước đi trên triền đá Giấu tiếng thở dài vào lạc lõng chơi vơi Mây đang lững lờ trên bầu trời cao vợi Nghĩ suy gì ngưng trôi tựa ngẩn ngơ Sóng đang rì rào cũng trở nên im ắng Thả lại trong em khoảng lặng đến nao lòng... Nếu một ngày anh nói không yêu em Em vẫn sẽ mỉm cười khi thấy anh hạnh phúc Dẫu lúc quay đi nước mắt sẽ tràn mi nhưng em muôn đời không để anh nhìn được Bởi nước mắt mà anh... có đôi khi phải chảy ngược trong lòng Nếu một ngày anh nói không yêu em Em vẫn sẽ mỉm cười khi thấy anh hạnh phúc Vẫn ngẩng cao đầu kiêu hãnh bước đi Vì đã từng yêu anh như thế Bởi tình yêu mà anh chẳng hối tiếc bao giờ Và... sẽ là mãi mãi... _____________________Sưu Tầm
THƠ : Anh hãy trở về Anh hãy trở về trong giấc mơ em Dẫu trong mơ anh không còn hư ảnh Anh một thuở như cuộc đời - như chim - như nắng Như tuổi thanh xuân - như hạnh phúc vô bờ Anh bây giờ đã ở rất xa Khoảng cách bao la xoá nhòa hình dáng Chỉ còn lại trong tim nắm tro tàn ảm đạm Chẳng thể nào cháy lửa nữa đâu anh Chỉ mình em có lỗi - chỉ mình em Vì đã vội buông anh ra quá sớm Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh Ôi lòng khát thèm chẳng thể nào nguôi Anh hãy trở về trong giấc mơ em Dẫu trong mơ anh không còn hư ảnh Anh một thuở như cuộc đời-như chim-như nắng Như tuổi thanh xuân-như hạnh phúc vô bờ ______________ Olga Bergon- ( Thơ dịch)
THƠ: Tạm biệt nỗi buồn Mình đã có gì sâu sắc với nhau đâu Sao em buồn đến vậy? Hay tại đã từng tin trong tim mình lửa cháy Âm ỉ thôi...nóng lại vẹn nguyên đầu? Mình đã có gì sâu sắc với nhau đâu Sao em buồn đến vậy? Hay tại đã gửi tình vào từng câu chữ ấy Nên bây giờ hụt hẫng nếu thiếu nhau? Mình đã có gì sâu sắc với nhau đâu Sao em buồn đến vậy? Hay tại mình cứ thích dỗi dằn như cái thời mười bẩy Bức tranh yêu cứ trộn lắm sắc màu? Mình đã có gì sâu sắc với nhau đâu Sao không thể như những ngày đã có Khúc khích cười, nhè nhẹ vui, nhè nhẹ nhớ Thấp thoáng chập chờn trong những giấc mơ sâu? Mình đã có gì sâu sắc với nhau đâu Sao cứ với mây mà quàng lên cổ Cứ vớt nắng mà hong từng hơi thở Cứ hứng mưa cho ướt tóc trên đầu? Mình đã có gì sâu sắc với nhau đâu Nên không thể cứ thấy buồn như thế Hãy tự nhủ rằng thật may, bởi lẽ Mình đã có gì sâu sắc với nhau đâu!. ____________________Sưu Tầm
THƠ : Bài thơ tình cho những người không đến được với nhau. Chẳng thể nào bay đến được với nhau Cho dù mình yêu nhau đến mấy Ở xa anh lúc nào em cũng thấy Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang Một mình em bơ vơ nơi phố vắng Một mình em với nỗi buồn thầm lặng Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh Em thèm một vòng tay xiết mạnh Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau Chẳng bao giờ anh về với em đâu Không phải bởi ngăn sông cách núi Không phải bởi tình yêu em tàn lụi Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh Mà bởi vì bầu trời rất xanh Bởi những điều em làm sao hiểu nổi Dù tim em có thiết tha thầm gọi Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh Bởi những điều em làm sao hiểu nổi Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi. ..môi anh... _________________________sưu Tầm
Sao lòng còn thương - Tường Nguyên Sao lòng còn thương, thương 1 người vừa bỏ rơi mình. Sao lòng còn thương, thương 1 người dẫm nát con tim. Người trao kỉ niệm ngọt ngào, làm tôi chết trong êm đềm để rồi bỏ tôi, người đi đi mãi cuối trời người ơi. Sao lòng còn thương, thương 1 người giờ chẳng yêu mình. Bao lần tìm quên để rồi lòng càng nhớ thương thêm. Người đi cuối nẻo đường tình, tìm êm ấm êm cho mình,nay còn mình tôi ngồi ôm tim vẫn nhỏ lệ đầy vơi. Tình yêu,ai biết được tình yêu có bao nhiêu sắc màu mà người yêu luôn mang khổ sầu Tình yêu cho rất nhiều chẳng nhận được bao nhiêu, dù khổ đau đắng cay như thế nào lòng vẫn yêu yêu thương dạt dào. Bây giờ làm sao khi 1 lần đã biết yêu rồi. Bây giờ làm sao khi tình đầu thành vết thương đau, tình như phép lạ nhiệm màu, 1 khi đã yêu nhau rồi cho dù sầu vương làm con tim vỡ sao lòng còn thương.
Ai buồn hơn ai Đặng Thế Luân - Lâm Thúy Vân Thuở ấy quen nhau trên đường thanh vắng, Trong nắng thu sang, hay mùa trăng sáng Chưa tròn duyên thắm nhưng đường chia đôi, Nhưng tình xa xôi ... Cầm lấy tay nhau em buồn khẽ nói: "Rồi lúc chia tay, đôi người đôi ngã, Đôi người đôi ngã, Ai buồn hơn ai? Ai buồn hơn ai?" Trời làm chia ly những khi còn chung vui, Mùa đông đã tới giữa khi Thu chưa đi Trời cho nước mắt khóc khi cùng chia ly Những khi gặp gỡ ấy khi phân kỳ.... Rồi lúc xa nhau tâm hồn xao xuyến, Anh nói với em, khi lòng heo hút "Đôi người đôi ngã, ta buồn như nhau, Ta buồn như nhau."
THƠ : Khi thấy buồn -tự nhiên em nghĩ Nếu sau này hai đứa xa nhau- Ai sẽ là người buồn hơn nhỉ? ai suốt đời ôm ấp nổi đau? Chắc em là người đau buồn nhất vì em yêu thương Anh rất nhiều- Nếu một mai tình yêu đã mất... Em suốt đời ôm mối thương đau. -Chỉ nghĩ thôi mà em đã khóc Chỉ nghĩ thôi mà em đã buồn Chỉ nghĩ thôi mà em đã tủi... ...con gái thiệt thòi thế Anh ơi... ....................... Anh mỉm cười và nói với em "Sao tình yêu mình đang nồng thắm Xa em...Anh không hề nghĩ đến Sao em nghĩ sẽ buồn hơn Anh? ...Em không biết là Anh yêu em- như thế nào đâu người yêu ạ... Nếu lỡ mai đôi mình đôi ngã... ...chưa biết là ai buồn hơn ai... Anh nghĩ là Anh buồn hơn em mất em rồi Anh đau khổ lắm... là đàn ông Anh không thể khóc nên dấu kín trong lòng Anh thội... đừng thấy Anh luôn luôn tươi cười là lòng Anh không yêu sâu sắc... đừng nghĩ em dễ rơi nước mắt là trong lòng em buồn hơn Anh..." .............. Như vậy nếu...hai đứa xa nhau thì mình buồn như nhau Anh hả... -Vì mình Yêu nhiều hơn mình nghĩ- xa nhau thì ...ta buồn như nhau... ............. Chia tay thì...mình buồn như nhau... mình buồn như nhau............. , __________________Hugolina
THƠ : Chẳng thể nào anh lại giấu được em Chẳng thể nào anh lại giấu được em Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy Một chút đam mê,một chút thôi nhưng bỗng cháy Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em Một chút thôi ngỡ là sẽ quên Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em Chẳng có gì để mà em ghen Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em đã biết mất anh Nói đi anh hôm nay trời rất xanh Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách Sẽ tự lau đi và tự lau nước mắt Như em sẽ làm cho những ngày sau Em thà một lần thực sự đớn đau Một lần khóc nhưng một lần hạnh phúc Bởi em biết anh đã một lần thành thật Đã một lần anh đã vì em Em đã buông tay hạnh phúc đã vỡ tan Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ Một cái gì đã rạn nứt từ lâu. __________________________(Sưu Tầm)
THƠ : QUÊN Lạnh không anh những ngày tháng xa nhau Em xin lỗi những lúc không còn nhớ Em xin lỗi có lúc không trăn trở Gió yếu rồi thuyền đi nổi không anh? Nỗi nhớ sẽ vui khi được gọi tên Em lơ đãng và rồi quên đi đấy Không phải quên anh, mà quên mất nhớ Quên mất buồn, quên mất cả tương tư. Đừng trách em, em không phải thờ ơ Không phải quên anh, anh biết rồi anh nhỉ Khi lỡ gần ai một buổi chiều, em nghĩ Giá được gần anh, dù chỉ một buổi chiều ! Anh thấy không, em vẫn biết nhớ nhiều Không phải quên anh, không quên đâu anh nhỉ Nếu tiếng em cười chiều nay hơi hoan hỉ Không phải em vui khi mình phải xa nhau. Anh biết mà, em không phải quên đâu.... _________________________(Sưu Tầm)
THƠ : Tình em Em có khóc đâu anh ?... Đó là nụ cười tan ra đấy chứ , Một nụ cười quắt quay nỗi nhớ , Một nụ cười dai dẳng niềm đau Đừng trách em khi mình chẳng đến được với nhau ... Tình yêu có thật nhưng mong manh quá Giữa cuộc đời ngổn ngang giông tố , Trái tim em không đủ sức đối đầu ... Rồi thời gian sẽ qua đi rất nhanh , Anh sẽ có những mối tình nồng nàn khác Chỉ có em khi thu về man mác Phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười ...!!! ______________________(Sưu Tầm)
THƠ : Không đề !!! Đã bao lần em cố để quên Để nhận về nhiều hơn là nỗi nhớ Bài thơ buồn như bài thơ còn dang dở Hoa sữa ngậm ngùi theo những dấu yêu Có thể em đã yêu anh quá nhiều Đến mức tưởng chừng không thể yêu ai hơn được nữa Mà anh lại trao em một tình yêu xẻ nửa Một nửa hao gầy, một nửa mong manh... Mình chia tay vì em, hay vì anh? Vì anh vô tâm hay vì em cố chấp? Em kiêu hãnh ngẩng đầu mà khóc Nhìn bầu trời sập nát giữa hoàng hôn. Em làm bạn với nỗi buồn và sự cô đơn Run rẩy khóc mỗi lần xem nhật ký Hạnh phúc đắt hơn ngàn lần em vẫn nghĩ Nhưng một nửa thôi em cũng chối từ.... ___________________________(Sưu Tầm)
THƠ : Lỗi Cả hai chúng mình chẳng có lỗi gì đâu Khi tình yêu đã một lần tan vỡ Vẫn yêu nhau mà đành dang dở Cả hai chúng mình chẳng có lỗi gì đâu Cả hai chúng mình đều có lỗi với nhau Anh đã quên em để em mơ kẻ khác Em thì quên đi tưởng tình kia đã nhạt Không ngờ còn lại vết thương đau Nhức nhối nhiều bởi đã rất lâu Trái tim ai đã bắt đầu nóng chảy Anh muốn nói yêu em như ngày xưa ấy Đã vỡ rồi đâu còn được lành nguyên Có bao giờ hàn gắn được trái tim? Anh đừng nói cho lòng em thổn thức Em biết anh đã nhiều lần day dứt Anh buồn, em còn buồn nhiều hơn Trước em buồn vì đã mất anh Nay lại buồn vì anh khơi chuyện cũ Lấy lại làm sao niềm tin đã sụp đổ Hãy quên em và đừng nói yêu em! _________________________thơ Puskin
THƠ Cánh phượng mùa hạ cuối! Tôi bẻ cho em cành phượng cuối mùa Nở chín tuổi ngày đã thầm thương nhớ Giấu mùa thi vào trong từng trang vở Lật lại chiều, đầy ắp tiếng ve sôi Em trở về khoá chặt cả bờ môi Lời chưa nói đã vỡ thành cánh gió Phải trong tôi tình yêu màu phượng đỏ Hạ chợt về thảng thốt cánh hoa rơi Dạo ấy sang mùa áo còn trắng tinh khôi Ai bảo nắng cứ nhuộm hồng lên thế Bởi mắt em mới lần đầu rơi lệ Hay hồn ta, chiều dáo dát cơn mưa Ta ngồi bên cửa sổ đón nắng làm thơ Hôm hạ về ghé vào tai nói nhỏ Cánh phượng hồng trên gác hai đã nở Có một nàng trinh nữ cũng vừa yêu Cánh phượng cuối mùa nắng chẳng nỡ đốt thiêu Gió chẳng nỡ cuốn vào chiều hạ cuối Thế mà em nỡ đành lòng từ chối Còn bao điều, thôi đừng nở phượng ơi! _____________________Một Thời Đã Xa (Sưu Tầm)
THƠ : Khi người ta không còn yêu nhau nữa! Khi người ta không còn yêu nhau nữa Câu hỏi thăm cũng trở nên thừa Sự quan tâm nay trở thành khó chịu Như sợi dây nào níu giữ cánh diều bay.... Khi người ta không còn yêu nhau nữa Kỷ niệm qua như gió cuối chân trời Mười năm hẹn, vàng theo mùa hoa cải Để con bướm vàng, ai đó rong chơi Khi người ta không còn yêu nhau nữa Con đường quen xa ngái đến lạ lùng Người không tới, hay đi hoài không tới Giọt mưa chiều rơi xuống giữa mông lung Khi người ta không còn yêu nhau nữa Nụ cười xưa, nay gượng gạo mất rồi Đôi mắt nhìn không còn men sóng sánh Bên cạnh một người mà cứ dõi xa xôi Khi người ta không còn yêu nhau nữa Duyên nợ, số trời, người lấy để biện minh " Mình không hợp thôi chia tay người nhé Rồi mai sau gặp người khác hơn mình" Khi người ta không còn yêu nhau nữa Cứ tự nhủ mình phải cứng cáp lên " Người đổi thay đâu phải người có tội Can cớ gì mà nghĩ nhớ hay quên?" ___________________Một Thời Đã Xa (Sưu Tầm)
THƠ : TỰ HÁT _____________________Thơ Xuân Quỳnh Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh đi với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cách với lòng em Em trở về đúng nghĩa với trái tim Biết làm sống những hồng cầu đã chết Biết lấy lại những gì đã mất Biết rút gần khoảng cách của tin yêu Em trở về đúng nghĩa trái tim em Biết khao khát những điều anh mơ ước Biết xúc động qua nhiều nhận thức Biết yêu anh và biết được anh yêu. Mùa thu nay sao bão mưa nhiều Những cửa sổ con tàu chẳng đóng Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh Em lo âu trước xa tắp đường mình Trái tim đập những điều không thể nói Trái tim đập cồn cào cơn đói Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn Em trở về đúng nghĩa trái tim em Là máu thịt, đời thường ai chẳng có Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi. __________________Một Thời Đã Xa (Sưu Tầm)
THƠ : Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa Sao thương ai ở mãi cung hằng Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế Đâu chịu nhòa khi tới giữa mùa trăng Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh phúc Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc Còn điều chi em mải miết đi tìm. Tôi đã đến cùng em và tôi biết Em cũng là như mọi người thôi Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rơi Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp Khi thanh âm cũng bất lực như lời Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc Em tìm gì khi thất vọng về tôi ... ___________________Một Thời Đã Xa (Sưu Tầm)
THƠ : NỬA VỜI ______________Thơ Nghiêm Huyền Vũ Vòng tay em nửa vời Xiết tình anh không chặt Ánh mắt em nửa vời Nói không tròn đằm thắm Nụ hôn em nửa vời Như chạm vào trái đắng Tình yêu em nửa vời Nửa như là gánh nặng... Em ơi đường xa lắm Mái chèo em nửa vời Buồm em căng một nửa Biết bao giờ xa khơi... ________________Một Thời Đã Xa (Sưu Tầm)