Từ lâu tôi nghĩ rằng bao ngốc nghếch chịu đựng vì yêu ai cũng trải qua Người yêu dỗi hờn hay trách móc là quan tâm đến ta. Chẳng hiểu sao hai đứa cứ xa dần, thương nhưng vẫn không sao lại gần nữa
(Chẳng bao giờ em trách anh Chỉ biết im lặng như thế thôi Khóc trong lòng không nói ra... mới xót xa)
Nỗi buồn em còn ngổn ngang trong lòng Khi anh đi trong em còn ngỡ như cơn mơ Rồi cố đánh thức mà mọi thứ không thay đổi Em bơ vơ thấy lạc lõng nơi đông người Vì đi qua là dòng đời lạ lẫm thôi Chỉ muốn khóc hết một lần Và sẽ thôi không nhớ anh Chỉ mong âm thanh phố đêm giúp em chẳng còn nghĩ ngợi ...
Giá như anh chẳng thuộc về ai Thì tình cảm đôi ta đâu là sai Giá như mình gặp nhau khi trước Thì em đã đến trước một bước.
Mèo anh giỏi nè , nam bắc có hết mà hông biết có chơi hông te ? có rảnh không nói chuyện anh xíu nè bé ơi