NAM TƯỚNG HỌC Thưa quý bạn nữ giới, theo sách tướng Trung Hoa cổ truyền, tướng mạo người đàn ông, muốn đại phú đại quý cần phải hội đủ “11 chỗ đầy đặn”, các bạn nên đặc biệt lưu ý khi định lấy chồng: 1/. Mũi cần phải đầy đặn: đàn ông mà cánh mũi đầy đặn là tướng có tài lộc, khả năng tình dục lại cao, thường không phải lo phiền về cơm áo. 2/. Môi cần phải đầy đặn: đàn ông môi dày là người phúc hậu, lộc thực dồi dào, bọn môi mỏng thường là kẻ bẻm mép xảo trá vô hạnh không thể tin tưởng. 3/. Càm cần phải đầy đặn: càm đàn ông phải đầy đặn, ngoài công dụng để vợ dễ nựng nịu ra còn là một tướng tốt, hậu vận an nhàn, có thể chăm lo cho bạn suốt đời. 4/. Tai cần phải đầy đặn: đôi tai to dày là quý tướng trường thọ, người đàn ông sống lâu sẽ đảm bảo cùng bạn đi trọn đường đời, không phủi cẳng lên bàn thờ nửa chừng, biến vợ thành góa bụa. 5/. Mặt cần phải đầy đặn: đàn ông mà má hóp lép kẹp thì là tướng bần tiện, thứ đó thì chỉ nên suốt đời thủ dâm chứ chớ có lấy vợ mà làm khổ đời con gái người ta. 6/. Vai cần phải đầy đặn: một bờ vai đầy đặn sẽ khiến bạn có cảm giác yên tâm phó thác khi tựa vào. 7/. Lưng cần phải đầy đặn: lưng đàn ông có đầy đặn thì mới có thể cõng vợ một cách nhẹ nhàng êm ái, mấy gã lưng nhô xương sống bén ngót như lưỡi mã tấu thường là những kẻ làm rách màng trinh của vợ trước đêm động phòng. 8/. Ngực cần phải đầy đặn: đàn ông ngực đầy đặn mới là tướng khỏe mạnh anh hùng, ít nhất cũng khiến vợ không phải lo lắng khi lỡ tay đấm cho vài phát. 9/. Chân cần phải đầy đặn: đàn ông có đôi chân đầy đặn là tướng thành đạt, có chỗ đứng trong xã hội, loại đàn ông có hai chân khô đét là tướng bần hàn, khó mang lại cảm giác an toàn cho bạn đời. 10/. Mông cần phải đầy đặn: mông đàn ông phải dầy, nhiều thịt, mới là tướng có địa vị cao sang, biết chăm lo vun vén cho gia đình, loại đít teo thường lật đật hời hợt xốc nổi . 11/. Và quan trọng nhất, cái này không có trong tướng pháp, đó là tim: một người đàn ông cần phải có quả tim đầy đặn, để thừa chỗ dung chứa tình yêu. Vậy thì… Còn chờ gì nữa? Sao các bạn còn chưa chịu chọn một con heo? He he!
LÀNG TÔI Làng tôi lâu rồi không có hội Trai đinh tứ tán tám phương Gái gian díu theo phường đi mất nết Đình chùa thánh phật liêu xiêu. Làng tôi lâu rồi không có hội Điệu hò đi cấy buông xuôi Giăng vẫn sáng nhưng sen thì chết hết Gầu sòng tát cạn cả tình nhân. Làng tôi lâu rồi không có hội Yếm đào tơi tả giậu thưa Mắt lúng liếng nhìn tơ hồng vương vãi Trông ngóng người về xa xăm. Làng tôi lâu rồi không có hội Trống đình bục cả đai hường Bô lão đêm về hay dạ cổ Vàng son khóc nỗi hoài lang. Làng tôi lâu rồi không có hội Chuông chùa đánh tiếng than van Người ở đâu kéo về như kiến cỏ Phật buồn đời đổ bóng xuống lòng sông. Làng tôi lâu rồi không có hội Để tôi về tìm tôi Tìm lại bà răng hạt na bỏm bẻm Tìm em mũi dãi sụt sùi? Làng tôi lâu rồi không có hội Tôi đi hoang suốt cả tháng năm dài Nụ hồng biếc tay không thèm hái Biết để tặng ai? Làng tôi lâu rồi không có hội Tôi cũng không còn là tôi Còn mỗi chút tình nhung nhớ Nhưng làng tôi không có hội đã lâu rồi. Làng tôi lâu rồi không có hội!
chiện ăn cắp của một VS hehe Sáng. Chị bạn gọi điện giọng rất chi là ấm ức. -Lão í không phải là chó em ạ. -Hí, lão nào hả chị? Mới đầu tháng mà đã chó với má rồi. Sao chị? -Em lại còn hỏi lão nào nữa. Lão T í, nhớ chưa? -À, rồi. Mà hôm qua em tưởng hẹn hò với nhau. Sao? Chàng kém khoản kia quá à? Chị cứ phải từ từ. Mới bao giờ chả phải hồi hộp. Chưa gì đã bảo chàng là chó rồi. -Ôi zời ! Lão là chó đã tốt, đây lại không phải là chó mới chán chứ. -Sao? Sao? Kể xem nào. Cứ úp mở mãi. -Cà phê, cà pháo rồi ăn uống xong xuôi các kiểu con đà điểu , lão í hỏi giờ đi đâu nhỉ? Chị bảo tuỳ anh. Lão bảo đi tìm phòng xem phim, tâm sự nhé. Đồng ý đi luôn. Thì chị bảo em, đã đi khách sạn điên mà chỉ xem phim và nói chuyện à. Chị bảo lão í là mình mới nên chưa muốn đi quá xa, anh giữ cho em. Lão ý thề là nếu mà lão ý quá đà lão ý là con chó. Đấy là mình nói thế thôi. Vì mình là đàn bà, kể cả có thích mấy đi chăng nữa thì đầu tiên ai dám chủ động gì gì. Vẫn phải tỏ vẻ e thẹn cho đỡ mất giá dù kể cả đã lõi đời, đò ngang đã lượn, đò dọc đã qua. Nhưng lão phải hiểu là đã đồng ý đi khách sạn với lão là biết phải làm gì rồi đấy. -Ờ, đúng rồi. Gớm chả cơ hội quá ngàn vàng ý chứ. Bật đèn xanh lè thế còn gì nữa. -Đấy, mình bật đèn xanh như thế. Em bảo, nói chuyện mãi cũng nhạt. Lão khoanh tay đắp chăn chả động thủ gì. Nhẽ lại phí 200k tiền phòng, chị cầm tay lão đặt lên ngực chị. Bảo lão . Hay anh làm chó đi, em ok. -Hí hí. Chắc lão chả vồ ngấu nghiến luôn í chứ. Thích thế. -Thích cái con khỉ ý. Lão đùng đùng kêu trả phòng, bảo chị xúc phạm lão í. Chị nói thật , chị chả cần đàn ông hào hoa hay giàu sang phú quý gì. Chỉ cần thương chị và đừng có đần quá là được. Đằng này.....thề với cả thốt. Chả biết khuyên chị kiểu giề nữa.
TIÊN DUNG CHỬ ĐỒNG TỬ Hùng vương mười tám nước ta Dân an thái quốc mọi nhà yên vui Đâu đâu cũng ngập tiếng cười Lúa ngô đầy bịch cá phơi đầy đường Nghề phụ mở khắp các phường Chăn tằm dệt vải giao thương tưng bừng Triều đình còn có tin mừng Vua sinh công chúa Tiên Dung tuyệt vời Đẹp gì đến thế thì thôi Mông cong ngực nở má môi rực hồng Mỗi tội đếch chịu lấy chồng Chỉ mơ được cưỡi thuyền rồng ngao du Bao nhiêu lần vợ chồng Vua Hết năn nỉ lại phân bua cùng nàng Rằng thì là bấy nhiêu chàng Vương tôn công tử đàng hoàng hỏi han Sao không chọn đại một thằng Để ta kiếm cháu nở nang mặt mày Công chúa vẫn đánh bài bây Rằng là bọn ấy chả hay nỗi gì Nói xong phủi đít mà đi Thâm sơn cho đến kinh kì phồn hoa Lại nói về đất nước ta Dân giàu nước mạnh thật là an tâm Tất nhiên cũng có vài thằng Do đen đủi mới khó khăn bần cùng Ở làng Văn Đức Gia lâm Cha con nhà Chử Cù Vân dạng này Đếch có cả khố mà thay Thế nên chim để cả ngày tô hô Kể ra thì bỏn cũng ngu Mo cau đầy đó tha hồ mà che Chẳng qua là bỏn ba que Phô dâm chứng bệnh thích khoe chym dài Từ cha cho tới con giai lúc la lúc lắc nó dài chấm kheo Thật là đúng cái trò mèo Để vậy cho tới lúc tèo chả thôi Người cha khi chết đi rồi Bảo cu Đồng Tử cả đời bố đây Chim cò thễ lễ cả ngày Chết đi cũng cứ thế này mà đi Việc đếch gì phải khố che Xuống dưới âm phủ còn phe mí đời Đồng tử vốn chẳng nghe lời Táng cha cùng khố về nơi suối vàng Bắt đầu từ đó anh chàng Quanh năm đằng đẵng ở không trần chuồng Ngày đi đánh rủi ngoài sông Tối thì tung tẩy tồng ngồng khắp nơi Bình thường cũng thấy buồn cười Ngẫm ra ai chả có ..uồi như nhau Thế nên có đ-éo gì đâu Cũng nhờ vì thế nên sau đổi đời Tự nhiên một tấc lên giời Từ nghèo kiết xác thành người thượng liu Một khi gió đã đổi chiều Giàu lên cần đếch gì nhiều thời gian Một khi số đã làm quan Học ngu như chó vẫn làm như chơi Cứ xem ở thời ta thôi Dặt thằng tại chức lại ngồi ghế cao Có tên tư lệnh ngành lao Học thì quay cóp vẫn ào ào lên (Giỏi sao có thể bằng hên Đã đen thì đến cái đèn cũng lôn May chắc chắn sẽ hơn khôn Hoa hậu cũng đếch bằng cồn to đâu) Lại nói tiếp đến đoạn sau Duyên hài Tiên Chử nhuốm màu liêu trai Công chúa mí tên hàng chài Thật xưa nay đúng chả ai sánh bằng Kể ra hơi chút lằng nhằng Cho nên tóm lại chuyện rằng như ri Một hôm công chúa đang đi Chả may dẫm phải cục gì đen đen Thế là công chúa lệnh liền Dừng chân để tắm giữa miền hoang vu Màn giăng trướng rủ hoa cờ Kèn vang trống đập khắp bờ bãi xa Bấy giờ chàng Chử nhà ta Trông lên hãi quá thế là trốn ngay Sẵn bãi cát Chử lấp đầy Vùi thân vào với cát dày rất mau Nhưng trời run rủi thế nào Đúng ngay vào chỗ màn đào trướng loan Công chúa trút hết áo quần Một tòa ngà ngọc trong ngần thiên nhiên Hai thị tì đứng hai bên Thi nhau dội nước lên trên thân ngà Lúc ấy chàng Chử nhà ta Cây gân cứng ngắc như là dùi cui Mà kể ra cũng mắc cười Công chúa khi ấy lại ngồi xuống luôn Ngồi sao cũng chẳng nên hồn Vướng ngay chym Chử vào ..xxx mới đau Đến đây thôi kể đoạn sau Vì nếu kể nốt thơ màu khiêu dâm Chỉ biết sau thấy đồn ầm Tiên Dung Và Chử kết làm phu thê Mặc cho nhân thế thị phi Vua cha hoàng hậu cũng thề từ luôn Nhưng mà công chúa quá khôn Thủa còn con gái bà còn vốn riêng Chả gì bà cũng đầy tiền Đem ra làm vốn đóng thuyền đi buôn Nhờ Giời dân cũng chưa khôn Người mua thì lắm người buôn chưa nhiều Vì rằng bà đc dân yêu Cho nên bà kiếm tiền siêu vô cùng Chử thì ngoài việc làm chồng Còn năng luyện pháp thần đồng Phật quang Nói chung do đắc nhân tâm Cho nên đạo pháp hanh thông tuyệt vời Về sau chán kiếp làm người Vợ chồng Chử biến về giời làm tiên Cũng do từ ấy cho nên Tứ bất tử cũng ghi tên ông bà ....Khà khà khà !
Các bác, tuyệt đối không mua cái bóng bay hình thỏ, mèo, oggy, gấu trúc hay siêu nhân cho con cái nhé. Loại bóng bay mà mầu mè sặc sỡ, bơm oxy hay khí hydro gì đấy. Nó bay bay nhìn rất đẹp ấy. Mấy loại này rất nguy hiểm. Đại loại xóm tôi có chị đón con đi học về, thằng cu con thì cứ bắt, mẹ mẹ, mua bóng bay siêu nhân, phải loại to con mới thích. Chiều con nên chị cũng tặc lưỡi mua, đắt đắt là. Cơ mà con thích là chị thích. Đêm hôm sau, chuyện động giời xảy ra. Chồng chị đi công tác về. Cả tuần không gặp nhau thì các anh chị biết rồi, như nắng hạn gặp mưa rào. Chị tắt hết đèn, chỉ để mấy ngọn nến lung linh. Các con đã ngủ hết, hai con hổ đói lao vào nhau. A đương hăng tiết vịt. Nhấp nhổm thôi rồi. Bỗng đâu tự nhiên chị thấy anh ú ớ lên mấy tiếng xong rồi lịm đi. Nhìn bộ dạng anh rất là kinh. Chị hãi quá hét ầm lên. Thượng mã phong, cíu người, ối dồi ôi cíu. Cả xom tôi nghe tiếng hét như dậy đất thì hò nhau đạp cửa xông vào. Lúc đấy thì còn ngại ngùng gì nữa, cíu người là trên hết. Người thì định vật anh xuống, người thì can, để yên nó đới, bỏ xuống là chết. Tìm ngay cái kim, chí vào xương cụt. May thay tôi tìm thấy cái kim tiêm bèn đưa cho chị. Chị làm óe một phát, anh tỉnh lại ngay. Sáng hôm sau cả xóm họp rút kinh nghiệm. Anh lò dò xuống bảo, không có các bác em chết chắc. Đêm qua, đương trả thuế thì thấy 1 thằng người to vật, nó còn bay là là vào phòng. Em tưởng, ma điên vào xem người chiến đấu. Ghê quá, mẹ, tí thì chết vì khiếp. Em lịm đi luôn. Hú vía. Lúc các bác xông vào bật đèn lên em mới hoàn hồn, cơ mà vẫn cứng hàm. Tiên nhân bố nó, hóa ra thằng siêu nhân bóng bay mặc sịp đỏ. Điên quá lúc được cíu xong em cầm kim tiên xiên mẹ cho nó phát xì hết hơi. Hôm nay cu con cứ khóc. hihi
Khởi nghiệp - Chử Đồng Tử CĐT nhà nghèo. Bố chết, có mỗi cái khố chôn theo bố. Đi đánh dậm gặp công chúa, chui xuống cát. Công chúa tắm đúng chỗ đó, thấy cu - lấy. Vua không đồng ý - đuổi. Dắt nhau đi buôn, vì có vợ là Công chúa nên làm ăn thuận lợi - giàu. Bỏ đi mấy ngày lên núi bảo gặp thánh, ngộ được đạo, tín đồ theo đông. Vua nghi có ý làm phản mang quân đánh. Ko chống Vua mà bùng lên trời - thành Thánh. bài học từ chuyện CĐT 1- NGU là bất hiếu có cái khố mà chôn theo cha, hết phuong tiện làm ăn. Con cái là cuộc sống kéo dài của bố mẹ. Chắc chắn bố mẹ ko muốn triệt đường làm ăn của con. 2- ĐÁNH DẬM gặp MAY Ko biết làm gì thì cứ đánh dậm, đừng buông tay. 3- DÂN VẬN KHÔNG DỄ lừa được Công chúa nhưng lừa Vua không dễ. Vua nói chung khôn vãi. 4- PHẢI BIẾT PR Lấy tên công chúa làm thương hiệu để buôn bán - quá giỏi, ngày nay ít ng làm được 5- GIÀU RỒI THÌ PHẢI SANG Đi học kiếm cái bằng, càng tù mù càng tốt. Đừng dại để lộ nơi mua bằng - mất thiêng. 6- ĐỪNG LÀM NGỨA MẮT NHÀ CẦM QUYỀN Giàu có rồi thì phải triều cống. Sống khiêm tốn. 7- KHÔNG ĐỐI ĐẦU VỚI VUA Khi Vua gây sự thì xuất ngoại cho lành. 8- PHẢI CÓ CU Toàn bộ câu chuyện sẽ ko xảy ra nếu CĐT không có CU.
NGOAN THÌ ÉO CÓ QUÀ. Phải nói là gần đây mình rất ngoan. Ngoan theo nghĩa là chả gái mù gì, một vợ một chồng chung thủy. Vợ mình khen lắm. Nhưng bạn bè lại thất kinh. Chúng bảo mình có hội chứng của tuổi già. Ừ thì mình theo tháng năm cũng có già đi thật, nhưng...không đều. Tóc tuy có tí ánh kim nhưng chym vưỡn lim dim ánh thép. Ấy nhưng trông thấy gái lại cứ ngãng ra mặc dù cỏn lăn vào bi vào cột ầm ầm. Chúng đâm ra nghi ngờ mình thật, về nhẽ đàn ông ấy. Tiên nhân! Mình cố luận giải về cái nhẽ mình ngoan nhưng mãi chẳng ra. Gái mú nó có thời hay chúng không còn đem lại cho mình cảm hứng? Không hẳn. Hay mình chẳng có nhiều tiền để bảo bọc các em? Ôi giời! Gái giờ nhiều em không cần tiền, có cô còn cho mình chẳng hết. Hay mình bị rối loại cương dương ( bọn mất nết trên nầy bảo mình bị liệt )? Nhầm to nhé. Quan hệ với “ chủ hộ” vẫn đều đặn, tuần đôi chiếc, ngon ơ. Giời bắt thế à? Đèo mẹ! Mình đem chuyện nầy tâm sự với gã Hói. Ngài bảo, tao cũng chán mẹ rồi. Ui giời, người như ngài mà khạc nhổ gái kể cũng lạ. Thời đỉnh cao, ngài iêu một lúc 7 em, toàn chân dài đái xa mơn mởn. Mỗi ngày ngài ăn chơi đú đởn với một em. Mà lạ lắm nhé, các em biết nhau hết, nhưng chẳng em nào khiếu nại, trách móc hay dỗi hờn gì. Ngài xếp chúng theo thứ tự ưu tiên từ 1 đến 7. Nhiều lúc để giản tiện sự í ới chơi bời, ngài gọi số thay tên. Ngài tài lắm. Mình rất phục. Ngài công bằng với tất cả các em, đứa nào lấy sự ưu tiên mà lấn lướt, độc quyền là ngài cắt phéng, không phong bao, váy áo, du hí, cơm trưa...Em nào cũng sợ và biết điều. Ngài vẫn thường bảo với mình rằng, không sợ thiếu - chỉ sợ...iếu. Có một dạo, chả biết ngài thật hay đùa là đi gắn chíp vào xịp của gái. Cứ tụt ra phát là kêu rinh. Nhưng được một hôm thì ngài tháo vứt ngay bởi thiết bị đó làm ngài...điếc tai. Ngài bảo chúng hư lắm, chả làm ăn gì, chỉ lượn lờ rồi đi đái cả ngày. Thì đi đái phải tụt xịp, chíp kêu?. Ngài lộn ruột, đ-éo phải, chúng đ-ái trên " cọc nhọn trăm năm" của thằng khác. Ngài chán gái vì nhẽ đó. Phù! Cái sự ngoan của mình vừa chấm dứt vào hôm rồi khi mình gặp một giai nhân. Nàng tên Ana, một cái tên Nga, trùng luôn họ Cốp ni ko va, bông hồng của làng banh nỉ. Bố nàng người Nga, mẹ nàng người Huế, dòng tôn thất. Vẻ đẹp Á – Âu của nàng đắm đuối, kiêu sa và rất lạ. Nàng là một thỏi nam châm khổng lồ bởi sự đắm đuối, kiêu sa và rất lạ đó. Mình gặp nàng trong một ì - ven động thổ. Dăm câu chuyện nhạt, vài cái cụng li mình cũng làm quen và xin được số của nàng. Ít bữa, mình nhắn tin mời nàng cà phê cuối tuần. Nàng đồng ý với điều kiện phải đến rước nàng đi. Xá gì chuyện vặt vãnh, xỉa chân vào cứt chó nếu nàng yêu cầu mình cũng sẵn lòng. Nàng kể cho mình chuyện nước Nga xa xôi, chuyện công việc ở Việt nam với giọng lơ lớ âm Huế pha Nga nặng dịu và chuẩn mực. Cà phê cuối tuần không vắng cũng không đông nhưng gáy mình nóng rát bởi bao cặp mắt đổ dồn. Ái ngại một tí nhưng hãnh diện đến trăm phần. Bọn mình quan hệ cứ bình thường như thế, không thân mà cũng chẳng sơ. Thi thoảng mình rủ nàng theo những cuộc vui. Trong mắt bọn bạn bè, khách khứa, mình thiên mẹ tài, đẳng mẹ cấp . Chúng nhìn mình ngưỡng mộ. Mình nâng niu nàng lắm. Mình ghét những cái nhìn “ ăn sống” của đám bạn, ghét những đứa vồ vập xin điện thoại, ghét luôn cả gã Hói khi ngài ấn con Vơ - tu bảo nàng nhấn số nàng vào, y hệt cái kiểu bắt cave "cầm chân" vậy.. Những khi thế, mình đau lắm tuy mồm vẫn ngoác mang tai. Đau hơn nữa khi có đứa thì thầm tai mình bảo mấy nghìn để còn đấu giá, tệ hơn chúng còn bảo nếu là “nghệ sĩ nhân dân” thì nên để “ nhân dân” dùng, còn nếu đang là “ nghệ sĩ ưu tú” thì chóng chóng phong lên “ nghệ sĩ nhân dân”. Mẹ cái danh từ “ nhân dân”, phản chủ đ-éo chịu được. Vì mình ngoan quá nên quan hệ với nàng chả vào đâu với đâu, cứ nhờ nhờ nhàn nhạt. Chán quá nên đành buông bỏ. Một hôm vô tình gặp nàng và gã Hói ngồi tình tứ ở nơi sang trọng, mình cũng có chút động lòng. Phép lịch sự tối thiểu nên mình đến bắt tay và hỏi han những câu nhạt nhẽo hàn lân rồi lủi ra chỗ khác ngồi chờ khách. Gã Hói đu theo, thì thầm vào tai " Ana của chú là NGHỆ SĨ NHÂN DÂN xuyên quốc gia và anh đang gia công hạ cấp xuống thành NGHỆ SĨ ƯU TÚ". Để làm gì? Mình buột miệng hỏi. Gã Hói điềm nhiên " đàn bà ai cũng là NGHỆ SĨ cả, ƯU TÚ hay NHÂN DÂN cũng chỉ hơn kém nhau mấy xu phụ cấp danh hiệu thôi mà."
thơ cua gái =)) Má Lúm ơi! Này này tôi hỏi má lúm ơi Đâu ra môi thắm, mắt lả lơi Dáng ngọc, gót hồng thơm phố hội Người đ-éo gì duyên thế hả giời? Lại gần chút nào má lúm ơi Sư bố nhà cô chứ gớm đời Lãng tử thấy tình nom hỏi chuyện Sao cứ thẹn thùng tránh khơi khơi Hỏi này bao rồi cái xuân xanh Mà cứ nom như búp trên cành Xúng xính váy dài đi trẩy hội E ấp môi cười đẹp tựa tranh Tôi hỏi thêm này nhà chốn nao Có chó đầu cổng, tường có cao Lối về có vòng vo thiếu điện Để đến bữa nao tối tôi vào Tôi hỏi có không người đón đưa? Khăn tay thêu chỉ tặng ai chưa? Hay còn gối chiếc, phòng quạnh quẽ? Tôi thấy mình - ta... ý cũng vừa Ơ sao hỏi mãi mình chẳng thưa Mà miệng cười tủm, chân vội đưa Ôi cha cái lúm đồng tiền nhé Xao xuyến trong tôi mấy cho vừa Từ hỏi cái này, má lúm ơi!!!
Có 3 nhà thám hiểm (Mỹ, Nhật, Hàn Xẻng) đi lạc trong rừng, bị 1 nhóm Taliban bắt được, mấy anh Taliban mới ra điều kiện: Nếu "cái ấy" của 3 người cộng lại dài đủ 20cm thì được tha. Anh Mỹ đo trước...15cm, ảnh mừng thầm: "Thoát rồi, chẳng lẽ 2 thằng còn lại không đủ 5cm". Sau đó đến anh người Nhật... 4cm, chưa đủ chuẩn nhưng cũng mừng vì nghĩ chẳng lẽ thằng còn lại không đủ 1cm. Cuối cùng đồng chí Hàn Xẻng móc "vòi" ra ....1cm - vừa đủ, thế là cả ba được thả ra, và được đài BBC phỏng vấn: Mỹ: ĐM, không có 15cm của tao là tụi nó chết mẹ rồi! Nhật: Không có 4cm của tui tụi nó cũng chết rồi. Anh Hàn Xẻng chỉ bẽn lẽn: Lúc đó may mà em chào cờ không thì mấy anh em mình đi tướt cả lũ rồi ))
Hồi vợ em đẻ thằng đầu em còn non và xanh lắm . Gớm dìu đc vợ vào khoa sản rồi đi khắp viện để làm các thủ tục mà mệt vã người .Mùa đông lạnh mà lại nửa đêm mà mồ hôi mướt mả . Nhưng rồi thì cũng đến lúc đưa đc vợ lên bàn đẻ , Có hai cô bác sĩ cứ lườm em rồi lạnh lùng nói ; làm đi !. Chết thật! Tính em nhát thấy các cô bảo thế hoang mang quá chả hiểu ra làm sao lại càng cà cuống .Trông đến tội . Đánh liều em hỏi là làm gì hả chị ?.chết giọng em run quá nên các cô ấy càng chộ Thì mọi khi anh làm thế nào thì nay làm thế có thế mà còn hỏi ! chết em !mồ hôi em vã ra thế này thì các chị đánh đố em còn gì ! . May mà có chị thương tình bảo cởi quần cho vợ đi có thế mà ko hiểu ! À tưởng gì chứ việc này em làm đc . Em cẩn thận cởi cái quần ngoài cất sang bên rồi định lui gót Một chị lại gắt cởi nốt ra đi còn có thế mà định cho ai làm thay . Vậy là em lại từ từ cởi nốt cái quần lót tìm mãi chẳng có chỗ để ,thế là em nhét luôn vào túi áo khoác. he he lần này thì các chị cho em ra thật ! Oa oa oa ! Con trai gòi chúc mầng bố cu nhé ! Tiếng chị bác sĩ hớn hở làm em lịm trong ngây ngất và sung sướng Em gọi bà nội cháu bàn giao ca he he !Em đi tự thưởng em cái đã, dù đêm thì đêm .Em rủ luôn mấy anh cũng đưa vợ đi đẻ ăn mừng chiến thắng. Ăn chơi, uống, hút cho nghi ngút trời xanh ! Vào quán em nghiến răng chơi luôn chai nếp mới với con gà luộc to tổ chảng . Miệng bô bô em em chém gió , nâng li , xé thịt gà cứ gọi là như pháo nổ . Hăng quá đến nỗi tung ra hàng đống nước bọt .Hề gì !mình đang vui đang sướng cứ chơi đi cứ nổ đi .Rút khăn tay em lau miệng và lại nổ lại chém (hồi ấy chưa có giấy ăn mấy hoặc chỗ em nhà quê bọn bần tiện nó ko cho giấy ăn) thôi thì cái khăn mùi xoa có là gì. Các anh bạn em cũng giống em cũng vui cùng em mà chém tung răng văng đờm chúc tụng . Em vốn lịch sự thấy thế đưa luôn khăn tay cho anh ấy dùng . Anh ấy chùi xong mồm, nghĩ thế nào lại gấp lại cho lấp chỗ bẩn để đưa trả em. Bỗng anh ấy rú lên này thế đ-éo nào khăn của mày lại là cái này. Hóa ra là cái xơ liếp của vợ em, em cứ tưởng là khăn lôi ra dùng trái công năng tự bao giờ
Cũng bởi tại em gái có chồng Tôi thời có vợ hết ngóng trông Tri âm lỡ dở rồi em nhỉ Thôi đành tri kỷ có được không? Cũng tại bởi chuym đã có lồng Hoa thời trong chậu hết bướm ong Nhớ nhau inbox thôi em nhé Địa chỉ hotel mí số phòng...
tôi chả ưa đếch gì tháng tư, chả hẳn vì cái nắng mang hơi hướm giao mùa hay những nhố nhăng thời sự mà là vì cái vớ vẩn hơn thế nữa, ấy là tôi hay gặp những chuyện ngang trái nhì nhằng trong cái tiết tháng tư ... tôi lại hẹn hò cacc ạ cô ấy rất xinh, trẻ, vâng trẻ lắm, tôi thường gọi cô ấy là Violette vì đó là loài hoa tôi yêu , thấy bảo Violette là bác sĩ chuyên khoa cho một bệnh viện tiếng tăm, gớm chết chết, được đánh bạn với người giỏi thế nhẽ họ nhà tôi phát mả chúng tôi chát chít hằng đêm, đại khái là ăn ý lắm, cô thường cười rũ rượi với kiểu nói tục của tôi, tất nhiên tôi cũng rất quan tâm tới những bức hình cô khoe chân thon lúc đi dạo, gớm giờ tôi mới công nhận đôi khi xem vài tấm hình cũng có tác dụng như uống viagra. chả nói phét cô mê mẩn thơ đến độ tôn thờ Rimbaud, chúng tôi nói về họ thâu đêm và thầm oán hờn gã dai Verlaine bạc bẽo , cô bảo đã suýt khóc khi tôi cũng iêu cái tình thơ Rimbaud với Verleine lúc bấy giờ ... cô biết hầu hết bạn bè trong face của tôi, cô nhận xét về họ cực đáng yêu mà không kém phần tinh tế, chậc, người đ-éo đâu mà tài thế không biết mỗi ngày chúng tôi thân nhau hơn, thân đến độ nhắc đến nhau là bồi hồi bổi hổi, rồi một ngày Violette bảo : chúng mình gặp nhau đi, biết đâu Giời định thế ... sau một cơn phân vân, tôi mới do dự mà ướm nhời : gặp cũng được, cơ mà trước giờ tôi tuyền nói điêu, nếu em muốn gặp thì từ nay tôi nói thật nàng bắt tôi phải tả thực về mình, và tôi cũng chả gan nào mà giấu nữa tôi cũng đẹp trai phết Violette ạ. à đấy là cái ngày xa xưa í... à thực ra thì tóc tôi bạc, nhưng tôi nghĩ đấy là sự từng trải.. nàng đã đồng tình với tôi về điều đó răng tôi hơi vẩu, thực ra đấy là biểu hiện của người vui tính, việc có nhiều bạn bè đã chứng tỏ tôi luôn khiến họ cười vui vẻ, tất nhiên loại trừ việc tôi không xuất hiện ở các đám ma vì dễ gây hiểu nhầm rằng tôi nhe răng cười cợt nàng cũng nhất trí luôn vì theo nàng việc đưa đám rất chi là u ám à tôi nói nốt là mặt tôi hơi rỗ, hệ lụy của bệnh trái rạ thời khó khăn, nhưng Violette iên tâm, tôi sẽ cạo râu nhẵn nhụi .. .... rồi nàng cũng gật đầu, chúng tôi cho nhau số điện thoại làm tin nơi hẹn hò là một quán cafe ven sông lãng mạn. tôi đã đợi từ rất sớm, theo như hẹn thì cô ấy sẽ mang theo giỏ hoa violette màu tím nhung, và tà áo dài cũng tím dịu dàng như thế hương cafe nồng nàn quyện với không gian nắng vàng như mật, nhìn từng đôi dìu nhau qua lại thân thương thì tôi biết đây là nơi hẹn hò lý tưởng, là điểm khởi đầu cho cuộc tình bất diệt của chúng tôi tôi miên man với những dòng tin nhắn ...em đang chon những cành hoa đẹp nhất... ....em đang tới... .....gần tới... ... rồi điện thoại reo. tôi run rẩy nghe nàng thánh thót : à chính xác là anh bằng tuổi ai, Rimbaud hay Verleine ? ......... tuổi tôi bằng ...bố chúng nó lúc bấy giờ, thật đấy.... ..... đồ điên- vẫn bằng tiếng thánh thót rồi nàng cup máy ..... tôi biết thế là hết vì sau cả tiếng ngồi chờ thì nàng cũng không tới, tôi ra về với nỗi niềm vô vọng, mả bố cái nắng tháng tư vừa mới ngọt vàng như rót mật đã đổi ý nóng ran như đổ lửa thế này tôi vừa lang thang vừa suy ngẫm cái sự đời, chợt nghe tiếng lão bạn già gọi í ới thì ra lão mới mở của hàng bán chim cảnh, lão chỉ chỏ lung tung rằng thì là mà con này mã đẹp, con kia hót hay, tiếng đơn tiếng kép, bổng trầm thánh thót...rồi nài mua giúp lấy may tôi bảo : thánh thót cái đ-éo gì, chọn con nào kêu trầm trầm kiểu rơm rạ một tí cho nó hợp cảnh... lão bạn nhìn lom đom nhưng tay vẫn nhanh hạ cái lồng chim cu gáy xuống rồi trùm lại kín mít, đoạn sởi lởi: cụ cứ nuôi con này đi, cườm quấn cổ thế này thì gáy hay phải biết ... tạ từ lão bán chim. tôi bắt chuyến xe bus vừa ào tới, len lỏi tìm chỗ ngồi mà không dám dời mắt khỏi cái lồng chim, rõ khổ, đi hẹn với hương với hoa mà lại mang về những lông mới lá Giời nắng người đông, bác tài mặt cau có thắng gấp né người chạy ẩu, cả đám người trên xe liêu xiêu ngã nhào vào nhau, tất nhiên tôi cũng hứng trọn một khối thịt mềm ấm đổ xầm vào lòng, mùi nước hoa nhẹ nhàng thoang thoảng làm tan biến ngay sự khó chịu ích kỷ bẩn bựa của tôi cái eo thon cứ bối rối uốn như rắn lượn rồi bất lực ngồi trong lòng tôi mà vén lại tà áo dài mong manh đang chiêu đãi nhiều cặp mắt nhìn rồi tôi chợt nhớ ra mà kêu lên thảng thốt : ....thôi chết rồi..cô đè thế này thì chết bẹp con chim của tôi rồi đám đông nhìn tôi như nhìn kẻ tội đồ, còn ánh mắt cô thì như con dao hoạn lợn của bọn thạo nghề, gớm chết chết rồi tôi cũng lôi được con chim cu gáy trong cái lồng bẹp rúm ró dưới mông cô lên, đầu nó nghẹo sang một bên mà chết, vậy mà chẳng một nhời nào an ủi, cô nhìn nó dửng dưng kiểu như nó chết thế là phải nhẽ vừa hay xe tới trạm dừng, cô đưa tay vén lại tà áo tím rồi ngoáy mông bước xuống xe, tôi kịp thấy cô ấy ném vào thùng rác những nhành hoa tim tím xinh xinh Violette .. ôi thôi... ..... đấy, thế có buồn không, mả bố cái nhỡ nhàng làm dang dở tiết tháng tư ..