Thấy hay lụm zìa đây đọc TÌNH YÊU VÀ LÝ TRÍ Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, các tính cách sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm. Một ngày nọ, chúng tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó. Thông minh đề xuất : “Chúng ta cùng chơi trốn tìm nào!”. Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi. Lý trí la lớn “Này các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé !” Lý trí tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm :”Một, hai, ba…”, Đức hạnh và Thói xấu cuống cuồng đi kiếm chỗ để nấp. Dịu dàng nấp sau mặt trăng. Phản bội nấp sau những vườn bắp cải. Yêu mến cuộn tròn giữa những đám mây. Nồng nàn trốn ngay giữa trung tâm trái đất. Nói dối giấu mình phía sau của tảng đá nằm bên dưới một hồ lớn. Tham lam trốn trong một bao tải… Và Lý trí đã đếm đến bảy mươi, tám mươi… chín mươi. Lúc này tất cả đều tìm được chỗ ẩn nấp cho mình, ngoại trừ Tình yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn. Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình yêu trong trái tim mình. Khi Lý trí đếm tới một trăm, Tình yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của từng đóa hoa hồng … Lý trí bắt đầu tìm kiếm. Lười biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt. Sau đó lần lượt Dịu dàng, Nói dối, Nồng nàn, Yêu mến… cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình yêu. Ghen ghét với Tình yêu, Ghen tỵ đã thì thầm vào tai Lý trí: ” Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu bạn Tình yêu đấy “. Lý trí bước lại gần và bắt đầu tìm kiếm. Lý trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây để tìm và dừng lại khi trái tim của Lý trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu. Tình yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình yêu. Lý trí khóc thét lên : ” Tôi phải làm gì đây? Tôi phải làm gì đây ? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ ?” Tình yêu nói: ” Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi “. Và đó là lý do vì sao Tình yêu là mù quáng và luôn đồng hành với Lý trí...
TẤT BẬT HƠN THUA RỒI CŨNG BỎ TẤT buông mộng bỗng phút chôn vùi BẬT tỉnh choàng mơ thấy ngậm ngùi HƠN bởi tranh quyền mê nịnh cúi THUA vì hám lợi mãi lòn chui RỒI như nguyệt ảo phai tàn lụi CŨNG ví dương tà khuất lịm lui BỎ gánh phong trần vai nhẹ trĩu… THONG DONG TỰ TẠI VẬY MÀ VUI TẤT cả hư danh sẽ lấp vùi BẬT lên phận số dẫu bùi ngùi HƠN tiền bởi dạ luôn hoài cúi THUA bạc nhưng hồn mãi chẳng chui RỒI để thân tàn không nẻo chúi CŨNG làm mệnh rũ hết đường lui BỎ đi ước vọng cao như núi KHOÁI HOẠT AN NHÀN THẾ MỚI VUI...
THẾ TÌNH .. LÀ THẾ .. Vừa sâu đậm vừa mỏng manh Đó là tình cảm nhân sanh ở đời Vừa rộng rãi vừa hẹp hòi Là con tim của bao người của ta Trông gần rồi cũng nhìn xa Là đôi mắt lúc mặn mà dửng dưng Vừa nhỏ nhiệm vừa bao dung Bởi nơi ý niệm riêng chung đổi dời Khi nằng nặng lúc nhẹ hời Ấy là thái độ giữa người với nhau Vừa đẹp đẽ vừa xấu đau Chỗ lòng hoan hỉ nơi câu tỵ hiềm Vừa mạnh mẽ vừa êm đềm Khi lời ai nhuốm nỗi niềm giận thương Vừa trân quí vừa xem thường Là câu nhân nghĩa thuở buồn lúc vui Vừa hạnh phúc vừa ngậm ngùi Là tình yêu đó muôn đời biến thiên Khi hữu hạnh lúc vô duyên Là chân vừa đến cửa thiền trở lui Thế tình là thế mà thôi ....
CUỘC ĐỜI MÉO MÓ Dù đục, dù trong, con sông vẫn chảy Dù cao, dù thấp, cây lá vẫn xanh Dù đời phàm tục, hay kẻ tu hành Đều phải sống từ những điều rất nhỏ TA HAY CHÊ CUỘC ĐỜI MÉO MÓ Sao ta không tròn, ngay tự trong tâm? Đất ấp ôm cho những hạt nảy mầm Nhưng chồi tự vươn lên tìm ánh sáng Nếu tất cả đường đời đều trơn láng THÌ CHẮC GÌ TA NHẬN RA...
Nay ghé cốc yumi gữi con AB Khung 2 ngày cho 2 đài Long An : ------> 32 Kiên Giang : ---------> 32 Có thì quay lại nhận hàng..... Còn số hok nổ thì chốn thui............ Chỉ quất -------------------------------------> AB