Xin BQT Mảnh Đất Gọi Là Có Chốn Dung Thân Giời đẻ, giời nuông, giời phải dạy Dẫu rằng bé bỏng khéo kiêng khem Trải bao đêm vắng cùng mưa móc Vẫn một màu son với chị em Cười trận gió đông hăng hái thổi Thương con bướm trắng phất phơ thèm Xin ai yêu đến đừng ham mó Hễ mó tay vào, ố nhọ nhem
Vấn vương kiếp sống đa tình, ngồi buồn tự hỏi rằng: Mình là ai? Hỏi mây, mây chẳng trả lời, hỏi anh, anh chỉ...mỉm cười, thế thôi! Yêu thương trong suốt cuộc đời, buồn, vui theo cánh chim trời tha hương.....
Dạo khúc tỳ bà dạ vấn vương Bao nhiêu nỗi nhớ gỡi đàn thương Tỳ bà hành khúc gương tan vỡ Một kiếp lưu sinh nghĩ chán chường
Một hôm mộng thấy: -Giàu sang tột đỉnh -Quyền cao chức trọng -Hạnh phúc tràn đầy... Giật mình tỉnh giấc: ta vẫn là ta => buồn Một hôm mộng thấy : -Nợ nần bủa vây -Bệnh hoạn tật nguyền -Tai họa triền miên... Giật mình tỉnh giấc: ta vẫn là ta => mừng Một hôm mộng thấy... kệ!
Người nữa phương trời , tôi nữa phương Nồng ấm bên ta chẳng trọn đường Nữa duyên thôi nhé đừng cô quạnh Chúc người sớm đẹp mộng uyên ương
Ta nợ ta 1 lời đã hứa Ta nợ người 1 cõi si mê Ta nợ riêng ta 1 lối đi về Ta nợ nơi ấy lời mong manh Cũng tại ta giao tình quá vội Trọn mãi kiếp này xin vấn vương
Trí làm trai tung hoành trong bốn bể Mộng anh hùng vung kiếm định giang sơn Bước ra đi đầu không ngoảnh lại Nữ nhi tình xin gữi trả ngàn thương
Sâu sâu ai hát tiếng hay hay Tiếng ai lanh lãnh giữa rừng cây Nghe đâu quanh đây thoảng luồng gió Bên người há dạ hạnh phúc chưa
Phút giây ly biệt không hẹn trước Như cơn gió thoảng đến rồi đi Như cơn mưa ào rồi chợt tạnh Nước mắt lưng tròng tiễn người đi Người đi không hẹn ngày gặp lại Kẻ ở đau lòng dạ ngóng trong Tháng năm cô quạnh ngày tái ngộ Biết có ngày nào gặp lại không ?
Vẫn câu nói vẳng lên trong gió Lắng nghe lòng thắt lặng một niềm đau Vẫn ly rượu rót tràn trong cốc cạn Dẫu đã say rồi vẫn chúc nhau
Yêu đến sâu lòng không hối tiếc Sợ mất nhau rồi tìm được không Chờ mong người đến nát cõi lòng Cuối cùng nhận đau lòng số phận Hai ta vượt qua ngàn giông tố Bao buồn vui say thấm cuộc đời Ngỡ đôi ta bên nhau nồng ấm Tan nát lòng không trọn chữ tình
...... sorry chủ quán nhé mình phá đảo của bạn chút nhân ngày khai trương. Đừng phiền nhé bạn mềnh ui. Tớ không phá nửa đâu so so sorry!!!!!
Cõi hồng trần chinh phạt bấy nhiêu năm Ôm giấc mộng ta đã là bá chủ Trái tim đá chưa từng nghe khuất phục Bỗng ngập ngừng trước giọt lệ giai nhân Ôi đắng lòng
Cười cười cười vang tiếng cầm reo Tiếng ai thương nhớ giữa lưng đèo Bước ai cô quạnh bên đồi đá Ai có buồn ôm mãi gió reo Mưa mưa mưa mưa ướt má đào Tiếng ai trăn trở giữa ngàn sao Ai nghe ai nói ai không nói Bên đồi có những bước chân theo Bay bay bay ngàn cánh hạc bay Ai đem đổ nhạc giữa trời say Hoa rơi từng cánh theo nhung nhớ Bên trời ai vẽ một đường bay Gần gần gần ai ở thật gần Ai đem hơi thở thả đầy sân Ai gieo mộng ngọc trên gành đá Bên hồ lá đổ những bâng khuâng Say say say con bướm nó say Bướm rơi nằm ngủ giữa ban ngày Chân theo mộng ước mơ hồ điệp Tiếng nhạc bên trời hương ngất ngây Xa xa xa xa thật là xa Xa như tình cũ giữa sơn hà Xa như môi mọng trong chiều nhớ Xa mãi bên trời tiếng nhạc đưa Sưu Tầm Cay cay cay cay thật là cay Cay như men rượu của đêm nay Cay như mắt đỏ trong chiều vắng Cay mãi cay hoài tiếng nhạc say Cao cao cao cao thật là cao Cao như chăn chiếu giữa vườn sao Cao đêm trống vắng buồn hiu quạnh Cao giấc mộng đời ánh trăng rơi
VỞ CỦA MẸ Mùa thu. Cô học trò nhỏ dọn dẹp sách vở. Đi lên đi xuống. Mướt mải mồ hôi. Thành quả là hai chống sách vở báo chí cũ nặng trịch. Cô khệ nệ bê xuống dưới nhà, gọi chị ve chai. Khoản tiền nho nhỏ, đủ mua mấy cuốn sách tham khảo còn thiếu... Mùa thu. Chị ve chai ngồi xệp trên vỉa hè, tỉ mẩn phân loại những thứ vừa mua được. Báo và giấy vụn chị đem bán cho lò phế liệu. Tạp chí ảnh màu đem ra các hàng sách cũ, mỗi quyển có thể thu được một ngàn đồng. Nhưng mừng nhất là khi lật đến những quyển tập cũ, chị cặm cụi cắt lại những tờ giấy còn chưa viết phía cuối vở, sắp xếp lại cho cùng cỡ giấy. Buổi tối chị sẽ thức khuya hơn để đóng chúng lại thành những cuốn vở. Món quà đầu năm cho những đứa con đi học. "Đứa nào cũng siêng học! Thằng anh còn làm lớp trưởng". Mùa thu. Có một cậu lớp trưởng đến lớp với những quyển vở nhiều loại giấy. Những quyển vở ấy cậu gọi bằng tên riêng – "vở của mẹ".