Tưởng chừng như một đêm dài không dứt Tiếng sáo buồn, tan hết mộng đời ta Đạo hùng binh từng lướt trận xông pha Từng chiến thắng, viết nhiều trang sử mới Ngày hôm nay, hết còn chờ còn đợi Họ bỏ ta, rời khỏi chốn trường sa Họ ra đi trở lại với quê nhà Vì không thấy một vầng dương lố dạng...
Thương em thương lắm người ơi Nhưng vì anh mãi cuộc đời tha phương Anh buồn thao thức đêm trường Nghe mưa rơi lạnh mà thương bạn tình Giờ em thui thủi một mình Nỗi buồn giấu kín trong tim đợi chờ Mong anh dù chỉ tình thơ Tâm tư sẽ hết bơ vơ lạc loài Mái tranh lác đác mưa rơi Nghe như trong gió lời người năm xưa...
Người về mà chẳng nói một lời...cũng chẳng thèm về chốn cũ...vậy là người đã quên chiếc giường hàn băng_nơi mà Bà Già này đã cùng Quá iu luyện nội công tâm pháp thưở nào...Quá Nhi uiiiiiiiiiiiiiiiiiii...đừng bỏ Thiếptại sức khỏe Long hok tốt,mai mốt khỏe_Long thức đợi Quá Nhi dìa hén...Quá Nhi iu của Long...Uhmoaaa ! cái thưở ban đầu thương iu ấy ngàn năm nào dễ mấy ai quên... thanks